ANH LÀ LÍNH

Chí làm trai ân đền Tổ Quốc. Anh lên đường tiến bước hiên ngang. Tòng quân bảo vệ xóm làng. Quê hương bản xứ tiếng vang ... [Đọc thêm...]

SẮC LÍNH

Anh là lính màu xanh sắc lá. Trái tim hồng gửi cả nước non. Thẳng ngay chẳng ngại sống còn. Gửi mình biên giới lòng son ... [Đọc thêm...]

TÌNH YÊU ĐẤT NƯỚC

Thơ Phan Trung. Gia đình sáng truyền thống vàng yêu nước. Lòng can trường anh cất bước ra đi. Bao nhớ nhung khắc khoải ... [Đọc thêm...]

NHỚ MÃI ƠN NGƯỜI

BÁC là vị anh hùng Nam Việt. HỒ Chí Minh rõ thiệt tuyệt vời. NHÂN dân cả nước ơn Người. NGHĨA tình sâu nặng muôn ... [Đọc thêm...]

VẪN MÃI TIM HỒNG

Đêm tĩnh lặng nằm nghe hơi biển thở. Trăng cánh buồm thương nhớ phía trời xa. Vẫn còn đây hình bóng chẳng phai nhòa. ... [Đọc thêm...]

NHỮNG NGƯỜI CON BẤT TỬ

Ta lặng lẽ giữa biển chiều yên ả. Trước hoàng hôn đang ngả ánh ráng hồng. Nghĩ đời mình đã trải lắm bão giông. Và những ... [Đọc thêm...]

EM YÊU NGƯỜI LÍNH OAI NGHIÊM

HẰNG ĐÊM LỆ ĐỔ SƯNG VIỀN MẮT THÂM. TÌNH YÊU NGƯỜI LÍNH. Đêm khắc khoải mang lòng sầu vương nặng. Anh lại đi xa vắng một ... [Đọc thêm...]

LỊCH SỬ MÃI CÒN

Ta lặng đếm giọt buồn nơi khóe mắt. Vết thương lòng nghĩ đến thắt tâm can. Ba mươi năm lệ vẫn cứ trực tràn. Đảo GẠC MA ... [Đọc thêm...]

VÒNG TRÒN BẤT TỬ

Ta lặng lẽ thu mình vào góc tối. Nghe tiếng lòng cuồn cuộn nổi bão giông. ĐẢO GẠC MA chiến sĩ tắm máu hồng. Vòng Bất Tử ... [Đọc thêm...]

MÓN QUÀ NGÀY TÁM THÁNG BA

CHỈ CẦN BỐN CHỮ MÃI LÀ YÊU EM. QÙA TẶNG EM. Hôm nay mùng tám tháng ba. Qùa anh chuẩn bị như là mọi năm. Biên cương đời ... [Đọc thêm...]

LỊCH SỬ MÃI CÒN

Ta lặng đếm giọt buồn nơi khóe mắt. Vết thương lòng nghĩ đến thắt tâm can. Ba mươi năm lệ vẫn cứ trực tràn. Đảo GẠC MA ... [Đọc thêm...]

CHIỀU CÔ PHỤ

NGƯỜI cắt đứt tơ hồng nghĩa ái. ĐI âm thầm cùng trái tim tôi. CÁCH ngăn mộng ước duyên đời. BIỆT theo ngày tháng không ... [Đọc thêm...]

MONG TRỌN GIẤC MƠ

Thơ Phan Trung. CHẲNG cầu lợi tơ hồng nghĩa ái. MONG đời mình được mãi bên em. CÔNG ơn ghi khắc đáp đền. CHÚA ban ... [Đọc thêm...]

MONG CHỜ DẤU YÊU

Thơ Phan Trung. NGỒI khắc khoải đếm tiếng thời gian. BUỒN nhớ anh muôn ngàn yêu dấu. EM mang khao khát tình đầu. DỆT ... [Đọc thêm...]

NHỚ BẠN TÔI

Mười ba tuổiTao Mày cùng chí hướng. Cả hai thằng theo ước muốn bản thân. Xa gia đình sớm nhập Thiếu Sinh Quân. Khi ... [Đọc thêm...]

TRĂNG KHUYẾT

TRĂNG soi bóng khuê phòng cô lẻ. VÀNG hắt hiu quạnh quẽ hồn côi. AI người phụ rẫy tình tôi. THẢ đi nguyện ước ... [Đọc thêm...]

MỘT CỘNG MỘTRÕ BẰNG HAI

EM GÂN CỔBẢO ANH SAI RỒI ĐÓ. ĐÚNG LÀ CON GÁI. Ai cũng bảo đừng tin lời con gái. Nói một đằng nhưng chẳng phải thế đâu. ... [Đọc thêm...]

ANH ĐÃ CHỌN

Đêm tĩnh lặng nghe tim hồng thổn thức. Dòng thời gian bao kí ức ùa về. Tuổi thanh xuân cứ biền biệt sơn khê. Nay tóc ... [Đọc thêm...]

DỪNG GHÉT ANH

Em cứ bảo ghét anh không nói thiệt. Yêu em mà sao chẳng viết thành thơ. Nói em ghê bóng phù thủy đêm mờ. Và ghét anh ... [Đọc thêm...]

TIN ANH NHÉ

Đêm biên giới mù giăng buốt lạnh. Anh mơ màng ngắm mảnh sao rơi. Ô...hay vật đổi sao dời. Có gì lạ chứ khi tôi yêu ... [Đọc thêm...]