TỰ NGẪM

Trong nhà vợ mắng bảo đồ ngơ. Mạng ảo đầy em vẫn ngóng chờ. Bởi mãi gần nhau người bị chán. Nhưng mà cách mặt kẻ còn ... [Đọc thêm...]

GIEO GẶT

Cõi tạmTa Bà thoảng bóng câu. Hồi tâm giác ngộ hiểu kinh cầu. Bao loài vẫn chịu nhiều đau tủi. Vạn chúng nay còn nỗi ... [Đọc thêm...]

KẺ CÔ HÀNH

Trời khuya lặng lẽ dưới trăng tà. Mải dõi trông hoài cánh vạc xa. Mượn tửu quên sầu nơi lữ quán. Nhìn sao đỡ tẻ lúc ... [Đọc thêm...]

THƠ CON CÓC

vui cuối tuần. Buồn thiu ngồi xem cóc. Cóc lại cứ nhẩy đi. Chắc nhẩy đi là vì. Sợ bắt ngồi vào đĩa. Biết dăm ba chữ ... [Đọc thêm...]

TÌNH MƠ

Chẳng dại ôm ghì mấy nỗi đau. Mà quên những điệu lý qua cầu. Ân nồng thủa trước còn lưu giữ. Kỷ niệm bao ngày vẫn cất ... [Đọc thêm...]

LỆ BUỒN

Bài thơ gửi viết mực mồng tơi. Lẫn sợi hoàng hôn của sắc trời. Kỷ niệm khơi hồn đong nỗi nhớ. Ân tình trải dạ khuấy ... [Đọc thêm...]

NGUYỆN ƯỚC

Mầu sương gió bụi điểm phai đầu. Trải kiếp giang hồ nặng nghĩa sâu. Lạc bước phong trần thân mãi tủi. Dừng chân quán ... [Đọc thêm...]

NGỦ ĐI EM

Lời trái tim đâu cần gì phải nói. Bởi tâm hồn đã mãi thuộc về nhau. Những vần thơ chỉ là những gam màu. Không khéo giữ, ... [Đọc thêm...]

TRẢ NHỚ

thuận nghịch. Anh về gửi lại nhớ giùm em. Lạnh chiều mưa đó, lệ dòng hoen. Canh trường tủi ấy, đêm hồn xót. Chậm khắc ... [Đọc thêm...]

TÌNH XUÂN

thuận nghịch. Em kìa Én gọi trách tình nhân. Tết giục nàng thơ, họa ghép vần. Thèm tiếng ngọt trao, ngày đậm ái. Nhớ ... [Đọc thêm...]