Thơ Của Tác Giả: quyphuongle
Bàn tay em bé lắm. Níu hoài những chơi vơi. Dẫu biết là đau, đắng. Sao chẳng thể xa rời. Bao giờ chung bến mộng. Để ... [Đọc thêm...]
Tôi trở về đây nơi chốn xưa. Chợt hỏi lòng tôi đã quên chưa. Sao bao năm tháng không gặp gỡ. Mà những đớn đau chưa xóa ... [Đọc thêm...]
Tự nhiên héo úa cả lòng. Thấy mình bất lực đôi dòng lệ vương. Cũng như người phận má hường. Mà trời cho tính kiên cường ... [Đọc thêm...]
Tâm còn nghĩ đến lợi danh. Trí còn sân hận quẩn quanh ghét hờn. Tham sân, ái ố cúi lòn. Vẫn chưa thấy đủ nên còn vét ... [Đọc thêm...]
Tôi đi đào một huyệt sâu. Chôn vào trong đất nỗi đau của mình. Tôi vùi chôn một cuộc tình. Khiến tôi ray rứt khi nhìn ... [Đọc thêm...]
Đằng sau ánh mắt nụ cười. Chứa bao dòng lệ ai người hiểu đâu. Chỉ có những tấm lòng sâu. Đã từng trải nếm đủ câu ân ... [Đọc thêm...]
Mẹ chẳng còn ngồi sau chái bếp nướng ngô. Mấy mùa trăng qua đi con còn chờ nơi đầu ngõ. Gốc me trước nhà đã mấy mùa ... [Đọc thêm...]
Dấu kín trong lòng những nỗi niềm thương. Em cũng nhớ cũng sầu vương lắm ạ. Đối với em tình anh là tất cả. Nhưng giờ ... [Đọc thêm...]
Ta đã từng trải qua những đớn đau. Phải giấu mong manh gồng mình mạnh mẽ. Phải luôn mỉm cười vượt qua dâu bể. Phải tập ... [Đọc thêm...]
Lỗi lầm gì em cũng sẽ thứ tha. Vì từ buổi chúng ta đà xa cách. Và em đã dằn lòng thôi hờn trách. Chẳng bao giờ rơi nước ... [Đọc thêm...]
Cô bé nhà bên hỏi một câu. Sao chẳng khi nao thấy chị rầu. Như thể rằng chị không biết khóc. Mặc dù cuộc sống quá bể ... [Đọc thêm...]