TAN MAN BUÔN
Nét mực ta ghi đời hiu quạnh
Tựa dòng trôi theo con nước vô tình
Bến bờ nào khơi dậy cuộc mưu sinh?
Như cánh tím bèo dong dòng lơ lững
Màu u ám khoát lên hồn lãng đãng
Vỡ tan thành bèo bọt cuối dòng trôi
Ôm đau thương u uất mộng xa vời
Bóng chiều tắt mờ phai từng khóe mắt
Dòng nước mát tưới hồn tôi lạnh ngắt
Tải tê lòng nhìn bóng đổ hoàng hôn
Thôi còn đây tay trắng vỡ mộng hồn
Làm dấu tích cho bước đời rong rủi.