TẾT NGUYÊN TIÊU
Đêm Rằm lặng lẽ ngắm vầng TRĂNG
Dưới cõi Rằm soi tỏ chị HẰNG
Ngửa tứ thơ Rằm say NGUYỆT lãm
Nghiêng bầu tửu ngọt đắm Rằm GIĂNG
Nhìn CUNG QUẢNG điện hôm Rằm sáng
Dõi THÁI ÂM Rằm buổi lạnh băng
Cỗ cúng Rằm chay mời THỎ NGỌC
Xuân còn bảo CUỘI đón Rằm chăng
Lặng lẽ đêm rằm thưởng ánh trăng
Rằm mang nét dịu khỏa cung hằng
Êm rằm quyện gió sương mềm trải
Đẫm nguyệt cơi rằm nẻo ấm giăng
Cảnh Thái Âm rằm mơ những chốn
Rằm Cung Quế cõi mộng đôi đằng
Thường Nga ngỡ gợn rằm thơ thẩn
Để Cuội ôm rằm mãi ngóng chăng?