THẦM MONG
Người hiểu không tình thiếu nhớ anh nhiều
Tuy cách trở giữ hồn phiêu son sắc
Đừng giận dỗi mây chiều vương nét mặt
Chớ u hoài quặng thắt giữa tâm can
Đã yêu nhau hãy vượt suối non ngàn
Đến bên cạnh vấn an tình đậm thấu
Lửa ân ái nguyện trao kề bên bậu
Mỗi đêm về giai ngẫu trọn đời nhau...
Luôn vén chăm để cuộc sống tươi màu
Trái tim nhỏ cứ ngàn sau rạng rỡ
Bữa cơm chiều bình dân nhưng mãi nhớ
Buổi sáng cùng hít thở đón bình minh
Ngọn lửa phiêu cuộn tròn cả bóng hình
Tay siết chặt ánh mắt xinh lộng lẫy
Tựa sóng biển cứ ngàn năm trổi dậy
Bờ môi lồng run rẩy vạn lời ca.