THỀM XƯA
Ai về, gửi nhớ lặng thềm qua!
Hiểu dẫu tình xưa vết nhạt nhòa
Hài khẽ nhón chân kề vội cảnh
Bậc thầm vương nắng rủ sầu hoa
Chai sần phiến gạch khe hằn rẽ
Bạc phếch màu rêu mảng vỡ òa
Cài gót sững in trầm mặc vẻ
Mai ngày có đợi, chỉ buồn ta
Ta buồn, chỉ đợi có ngày mai
Vẻ mặc trầm in, sững gót cài
Òa vỡ mảng rêu màu phếch bạc
Rẽ hằn khe gạch phiến sần chai
Hoa sầu rủ nắng vương thầm bậc
Cảnh vội kề chân nhón khẽ hài
Nhòa nhạt vết xưa tình dẫu hiểu
Qua thềm, lặng nhớ gửi về ai?