THỀM XƯA

Ai về, gửi nhớ lặng thềm qua! Hiểu dẫu tình xưa vết nhạt nhòa Hài khẽ nhón chân kề vội cảnh Bậc thầm vương nắng rủ sầu hoa Chai sần phiến gạch khe hằn rẽ Bạc phếch màu rêu mảng vỡ òa Cài gót sững in trầm mặc vẻ Mai ngày có đợi, chỉ buồn ta Ta buồn, chỉ đợi có ngày mai Vẻ mặc trầm in, sững gót cài Òa vỡ mảng rêu màu phếch bạc Rẽ hằn khe gạch phiến sần chai Hoa sầu rủ nắng vương thầm bậc Cảnh vội kề chân nhón khẽ hài Nhòa nhạt vết xưa tình dẫu hiểu Qua thềm, lặng nhớ gửi về ai?
Tác giả: THÁM HOASố bài thơ: [51]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MƠ MỘNG

Mơ nhiều dạ buốt lắm buồn đau. Lỡ khóc tình phai úa bạc màu. Chờ mãi thu sang hè nắng khuất. Ấm lòng duyên phận kết ... [Đọc thêm...]

BẾN ĐẠO

Mỗi kiếp phù sinh gánh nghiệp đời. Hơn bằng chẳng tính mặc người ơi. Đầu môi mấy chữ chăm rèn luyện. Chót lưỡi từng ... [Đọc thêm...]

ĐẠI TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN

Đại tướng oai hùng đánh giặc tây. Chân dung thật đáng đã lên thầy. Nhân tài mặt Tuấn là như vậy. Kiệt xuất danh lừng ... [Đọc thêm...]

NƯỚC VIỆT ANH HÀO

Nam Việt nơi con cháu giống rồng. Tô hùng chiến tích sử ghi công. Anh hào Phù Đổng vung roi sắt. Nữ kiệt Bến Tre hóa ... [Đọc thêm...]

SAID I LOVED YOU BUT I LIED

Ngọn nến tình em trỗi lửa hồng. Xua tàn giá lạnh buổi sầu đông. Soi luồng khát vọng ghì duyên đỏ. Phủ áng bình minh giữ ... [Đọc thêm...]

CÁT BỤI

Cuộc sống xô bồ lắm thị phi. Bon chen tính toán lại so bì. Lên voi ngạo nghễ đâu bền mãi. Xuống chó lao đao cũng có ... [Đọc thêm...]

MẶT TRỜI CHÂN LÝ

Thơ họa Đoàn Bảo Toản. Bần nông khó nhọc phải cam nhằn. Thiếu gạo trâu bò chẳng có chăn. Nước mắt rơi mềm chân ruộng ... [Đọc thêm...]

THU BUỒN

Hạ đã đi rồi đón nắng Thu. Hiu hiu thoảng nhẹ thổi vi vu. Nghe trong gió lộng sương rơi lạnh,. Trải lá vàng bay đón sắc ... [Đọc thêm...]