Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

CHỜ BẠN KHƠI XA

Nay thuyền rẽ sóng nước ngời trong. Gió thuận buồm căng đẹp ấm lòng. Ngước cảnh ngàn khơi nhiều nỗi đợi. Mơ trời vạn ... [Đọc thêm...]

NHẬN HẾT

Nhận hết lời thơ má ửng hồng. Nhận về sợi nắng ủ ngàn bông. Nhận duyên bữa đó tâm hoài dệt. Nhận ái hôm nao nghĩa vẫn ... [Đọc thêm...]

BẤT BÌNH

Họa bài QUÁKINH Lê Trường Hưởng. Còn đâu thể diện Hội thơ mình. Thi hữu ba miền thấy thất kinh. Sai luật Đường thi sao ... [Đọc thêm...]

THƠ THỈNH HỌA

Chào mừng ngày hội Thơ Đường luật toàn quốc tại tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu đầu xuân 2019. Bà Rịa – Vũng Tàu ... [Đọc thêm...]

VUI SỐNG

Đường xa lặng lẽ với niềm mơ. Dẫu bị mù giăng phủ mịt mờ. Rộn rã trao đời bao bản nhạc. Êm đềm gởi bạn mấy lời thơ. ... [Đọc thêm...]

NHÂN TÌNH

Hưu rồi hết việc sẽ nhàn du. Tưởng vậy mà tâm mãi rối bù. Trước ngõ bao nàng phô cảnh hạ. Sau nhà lắm chị diễn tình ... [Đọc thêm...]

VẾT TÌNH RƠI

Tiễn biệt người đi úa nẻo trời. Nghe lòng hụt hẫng vết tình rơi. Sầu dâng não nuột đường hoang vắng. Lệ hoảnh thờ ơ lối ... [Đọc thêm...]

TƯỞNG NHỚ KHUẤT NGUYÊN

Trăn trở cội nguồn gửi chốn xa. Nửa năm Đoan Ngọ tết quê nhà. Gương soi Lý Bạch đo trung liệt. Ảnh Khuất Nguyên lồng ... [Đọc thêm...]

CHIỀU HỒ TÂY

Xướng Đặng Quang Long. Trấn Quốc chuông ngân rộn tiếng chiều. Sen hồng lựng gió động vườn tiêu. Thuyền hoa nhẹ thả qua ... [Đọc thêm...]

HỌA VUI VỚI THI HỮU ĐỖ NGỌC KHANH

Tung hoành ngang dọc khắp muôn phương. Tử trận trơ trơ giữa chiến trường. Mắc bẫy Hồ công :mưu xảo trá. Nghe lời Kiều ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI DƯNG

Mây hờn dỗi bỏ nắng về đêm. Trở mộng buồn đan lá rũ thềm. Gầy nỗi nhớ yêu hờn chẳng vợi. Quạnh niềm thương tủi dỗ hoài ... [Đọc thêm...]

THÀNH VIÊN MỚI

Hoạ nguyên vận. Rạng rỡ khuôn trăng hết mỏi mòn. Vỡ oà tiếng khóc của chồi non. Thiên thần lọt dạ dâng tay mẹ. Bé gái ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Thưa các thi hữu và bạn đọc yêu thích thơ TNBCĐL Nhờ một số thi hữu ghi chú dưới đề bài viết QLV đọc và làm theo các ... [Đọc thêm...]

NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM MỘNG

Đêm thứ 95 Chuyện Tình Hoa Sim Nđt. Mẹ kể xưa rằng giữa chiến chinh. Nàng sơn nữ ấy gặp nhân tình. Đồi sim đã hứa ... [Đọc thêm...]

GIỌT MỒ HÔI CHA

Đậm rõ đen bùn cổ áo Cha. Lòe nhem vải đụp úp lên tà. Mồ hôi ướt nhẹp lan vùng tỏa. Võng muối khô hằn vệt nổi ra. Nắng ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Ông ngoại tặng 2 cháu song sinh. Nguyễn Đức Bình và Nguyễn Đức Minh. RU CHÁU NGỦ TRƯA. (Thuận nghịch độc). Êm vần dỗ ... [Đọc thêm...]

ÂM THẦM

Tình trong tưởng đã dạ ta mình. Khẽ hỏi sao người lại nín thinh. Độc bóng đi về sầu những buổi. Từng đêm ngóng đợi lẻ ... [Đọc thêm...]

LẠC LÕNG

Lang thang dấu dép đã mòn đường. Nửa mảnh hồn tàn nhớ cố hương. Mộng gội trăng thanh sông với nước. Mơ xa bụi bặm phố ... [Đọc thêm...]

TIẾC MÀ CHI

Bài họa Ngũ độ thanh. Duyên tình đã cạn tiếc mà chi. Bởi giữ phiền ưu có được gì?. Phúc chẳng xuê cành nên giã biệt. ... [Đọc thêm...]

ĐỜI TA GÓP NHẶT MONG ƯỚC

Góp ánh sao trời mãi ngẩn ngơ. Góp luôn hạnh phúc thỏa mong chờ. Góp dòng nước biếc trôi về Biển. Góp nảy mầm yêu cập ... [Đọc thêm...]