TIẾNG LÒNG

Xuân hài nhẹ gót bước đi Em thơ áo trắng nụ xuân vẫn còn Tiếng lòng thổn thức đêm về Gọi thêm nhung nhớ người thương nơi nào Trăng sao đêm vắng gọi tình Hò hẹn ngày ấy có còn không em Đào tàn hoa héo hạ về Đầu thêm đau nhức vì trời nắng non Biết rằng em tuổi con son Anh nào ảo tưởng cùng em trung đường Đời thường còn vấn còn vương Lỡ thương người ấy bây giờ làm sao Đời anh đâu giám chèo cao Lỡ mà té suống làm sao nhìn đời Tình duyên là số do trời Đơn phương phải chịu nhớ nhung một mình.
Tác giả: DŨNG RYOMASố bài thơ: [10]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CỦA ĐỂ DÀNH

Biết bao ngày chờ đợi. Giờ mới được kề bên. Định hôn cái bắt đền. Mà hên xui hổng giám. Khẽ chạm tay ý dạm. Đừng cám ... [Đọc thêm...]

TRƯƠNG SƠN MÔT THƠI OANH LIÊT

Trường sơn nhộn nhịp quân vào. Tuổi trẻ nô nức vui làm sao. Điểm nghỉ dừng chân, binh trạm nhỏ. Em gái ... [Đọc thêm...]

MẶT TRỜI NẤU CƠM

Chiều nay bên song cửa. Nhìn qua ánh màn thưa. Có một bóng Mặt Trời. Đang vui cùng bếp lửa. Ôi, thật là dễ thương. Mặt ... [Đọc thêm...]

MẦU CỦA THÁNG NĂM

Tháng năm nắng nung ý trí. Học trò chuyển cấp ôn thi. Buồn vui bâng khuâng háo hức. Xa ngôi trường cũ mùa đi. Tháng ... [Đọc thêm...]

EM VẪN THẾ

LUÔN LÀ VẦNG MÂY ẤM. Em vẫn thế nồng nàn đời từng trải. Vẫn dịu dàng đan bện trái tim say. Vẫn khát khao hòa nhịp giấc ... [Đọc thêm...]

KHỔ LẮM THÂN TRAI

Cô đúng là loại đàn bà. Sáng mưa chiều nắng chả ra cái gì. Tức lên cô đuổi tôi đi. Lúc yêu sao thấy cô hiền. Cưới nhau ... [Đọc thêm...]

GIÚP NGƯỜI THƯƠNG

Nhân dịp ngày 0803. Hôm nay ngày tám tháng ba. Tôi giặt giùm bà cái áo của tôi. Tôi giặt một lần nầy thôi. Ngày mai bà ... [Đọc thêm...]

PHẬN LÀ CON GÁI

Tuy em xinh đẹp dễ thương. Nhưng mà em vẫn đêm trường cô đơn. Miệng tuy mỉm cười nhưng buồn,. Trăm năm biết có duyên ... [Đọc thêm...]