TIM CÔI

Nỗi lòng buồn buổi chiều hiu quạnh Tim côi buồn nấc nghẹn lệ rơi Lòng da diết mà mãi vấn vương Cứ xoay vần như đời cô lựu Tim côi ơi đừng hoang hoải nữa Nhủ lòng mình đừng mải miết mong Ta nhớ Người..Người có nhớ không? Lòng gợi lên nỗi buồn thêm tủi Ta hiểu Tim mải mê khóc nhẹ Giọt lệ nhòe văng vãi đầy vơi Tỏ nỗi lòng khao khát mãi thôi Bao nhung nhớ chỉ là vọng tưởng Tim biết không tình yêu là thế Chất chứa buồn mà vẫn cứ yêu Biết là đau mà chẳng thể quên Cứ nằm mãi Tim côi âm ỉ
Tác giả: NHUNG CAOSố bài thơ: [137]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TRẢ LẠI CHO ANH

Xin trả lại cho anh lời nói yêu ban đầu. Mộng tình đôi lứa sống bên nhau duyên bền lâu. Trả lại cho anh hạnh phúc xa ... [Đọc thêm...]

QUA RỒI NGÀY

Mùng tám rồi cũng qua đi. Tháng ba ở lại ướt mi khóc thầm. Nguyễn Đình Huân. [Đọc thêm...]

NẮNG NÓNG TỐN TIỀN

Hạ về Nắng nóng gắt gay. Tiền Điện Tiền nước mổi ngày gia tăng. Tốn Tiền ai cũng than rằng. Nhà Nông cực khổ khó khăn ... [Đọc thêm...]

YÊU THƯƠNG

Yêu là chấp nhận vì nhau. Chữ thương giử trọn chữ sầu sua đi. Cho yêu tình thắm môi ghì. Bên nhau san sẽ nghại chi ... [Đọc thêm...]

QUÊ HƯƠNG MẾN YÊU

Xuôi dòng Sông bé quê tôi. Cao su xanh mát triền đồi lượn quanh. Vườn cây say trái ngọt lành. Bốn mùa trĩu quả nặng ... [Đọc thêm...]

THAM THÌ THÂM

Tg Nguyên Ngọc. Cuộc sống ganh đua cõi tạm này. Kẻ giành người giật của ngoài tay. Gieo bao cay đắng nơi trần thế. Ngày ... [Đọc thêm...]

VÃN CẢNH ĐỀN SÒNG

Mạn phép họa thơ Nguyễn Hữu Đống. Vãn cảnh chùa chiền lượn mái xinh. Đong đưa cảnh sắc thoảng ru tình. Bà Đồng tế lễ ... [Đọc thêm...]

VƯƠN LÊN

Sinh ra như cánh hoa tàn. Mà nay em lại ngọt ngào tỏa hương. Cuộc đời bao cảnh tha hương. Đắng cay cay đắng vẫn vương ... [Đọc thêm...]