TÌM QUÊN

Đêm qua đứng dưới mái hiên Tìm quên bỗng thấy một miền trăng lu Vẫy vùng cá thoát ao tù Chim bay ra khỏi mịt mù gió mưa... Một mình chợt nhớ ngày xưa Rét rồi chăn ấm vẫn chưa kịp về Lạnh còn vây kín bốn bề Mùa đông đốt lửa tái tê lòng người... Giật mình nghe tiếng ai cười Tìm quên mơ thấy đầy trời nắng reo Chăn trâu cắt cỏ quê nghèo Nhà tranh vách đất vẫn theo nhau hoài... Hà Nội, 3012018 Đặng Vương Hưng
Tác giả: ĐẶNG VƯƠNG HƯNGSố bài thơ: [78]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ

Mặn bờ môi khóc mãi suốt đêm dài. Tâm trĩu nặng vì ai lòng trăn trở. Nuốt cay đắng ngậm ngùi câu duyên nợ. Đêm ... [Đọc thêm...]

NGHỀ TRỒNG NGƯỜI

Tôi đã suy nghĩ chọn nghề. Làm nghề nhà giáo người chê là nghèo. Nhưng tôi thích trẻ mè nheo. Và thích con số nên đeo ... [Đọc thêm...]

MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI

Làm sao Anh biết được tình yêu. Là lúc xuân sang đẹp mỹ miều. Khi nắng xuân về anh rộng mở. Chào đón em về với dấu ... [Đọc thêm...]

TÌNH VỤNG DẠI

Đêm đông lạnh nhớ trưa hè nóng nực. Hai đứa mình rạo rực bởi tình yêu. Nụ hôn đầu mới nói được bao điều. Trên bãi biển ... [Đọc thêm...]

ĐƯỢC KHÔNG ANH

Sắp tết rồi anh về sớm được không. Chờ sang Hè em thấy còn lâu lắm. Tết không anh sẽ vô cùng trống vắng. Xuân không anh ... [Đọc thêm...]

HẸN ƯỚC MÙA ĐÔNG

AI còn nhớ câu thề khắc dạ. VỀ sắm cau với lá trầu vàng. HẸN mùa đông tới sẽ sang. NGỎ lời nguyện ước đón nàng làm dâu. ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Em tìm anh trong sâu thẳm nỗi đau. Nơi dòng chảy con tim đang thổn thức. Hấng giọt lệ giấu sâu lồng ngực. Một trung ... [Đọc thêm...]

ĐOÀN TÀUMA

Tám lần bội tín rồi nha. Ai mà tin được mõm nhà chúng bay. Bọn này...cột chặt chân tay. Bỏ vào rọ đá quăng ngay...sông ... [Đọc thêm...]