TÌNH LỠ
Đức Tường Nguyễn Văn Sâm Anh Thư Đỗ
Ngồi đếm nhặt lá vàng thu rơi rụng
Bao thư tình ôm mộng giữa ngày xuân
Gửi hồn về chia lạnh ánh trăng thanh
Tóc ngã nhuộm ướt màu sương tuyết lạnh (ĐT)
Đêm không em bước chân buồn cô quạnh
Bản nhạc tình réo rắt giữa màn đêm
Trăng cô đơn neo đậu dải mây mềm
Đêm cô tịch không em buồn vô tận (NVS)
Ước giờ này có em luôn kề cận
Để tâm tư chôn chặt những muộn phiền
Vòng tay nào ôm trọn giấc du miên..?
Thuyền lãng tử sẽ đưa em vào mộng (ATĐ)
Đêm khuya khoắt gió rì rào ru động
Cây thì thầm hát khúc nhạc tình si
Gói âm thầm trong ngày tháng chia ly
Tình hương vị ngậm trong lòng chát đắng (ĐT
Ta lặng lẽ với nỗi niềm trống vắng
Giọt sương rơi trên khóe lệ phong trần
Trái tình sầu chín rụng giữa phù vân
Ngày hạnh phúc chưa một lần hy vọng (ATĐ.)
Thuyền theo biển dương buồm căng gió lộng
Bụi phong trần còn vương đọng trên vai
Lãng tử phiêu diêu theo tháng năm dài
Nay dừng lại với những ngày cô độc(NVS)
Thuyền cô đơn trôi dạt dào lỡ mộng
Gương ái tình vỡ vụn của đời xuân
Gom thư tình đem đọc dưới trăng thanh
Ôm kỷ niệm mà nghe lòng nhỏ lệ. (ĐT)
Người xưa đã quên rồi câu ước thệ
Nẻo trời xa cánh nhạn chẳng quay về
Gió đông tràn dâng cái lạnh tái tê
Nghe...ngày lê thê buốt giá. (ATĐ)
Đường trước mặt ôi mịt mù chim cá
Người đi rồi mang theo cả trùng dương
Bỏ mình ta ôm sầu nhớ vấn vương
Người tình hỡi đâu mới là lối rẽ (NVS)
Đức Tường Nguyễn Văn Sâm Anh Thư