TÌNH TRĂNG
Chơi vơi ngắm ánh trăng buồn
Cô đơn lẻ bóng nỗi niềm vấn vương
Thề xưa ước nguyện còn đây
Trăng kia còn đó mà duyên hững hờ
Trăng buồn trăng vỡ bên thềm
Em ngồi ôm mộng anh thời thở than
Đắng cay chi cứ đạy đoà
Mây mờ thẹn nguyệt chơi vơi nỗi buồn
Trăng ơi ! Sao nỡ u hoài
Duyên ta còn nữa hay tan vỡ rồi
Gió lùa nhẹ lướt qua trăng
Để ta lạc bước thuyền quyên lỡ làng
Lặng nhìn con nước xuôi dòng
Bơ vơ đơn chiếc hồn nghe lạnh lùng
Xin trăng hãy dệt tình thơ
Cho ta thoả nguyện mộng đời ước mơ
Cúi xin vầng sáng lung linh
Cho ta lắng đọng duyên đời mai sau
Tự tình cùng ánh trăng vàng
Duyên tình ta mãi sáng như trăng rằm
Hạ về trăng sáng lung linh
Bóng trăng treo ngọn trúc đào xe duyên
Em ơi hãy ôm chặt lòng anh
Dưới trăng ta lại gói duyên chung tình
Cung thương ai đã ngân vang
Cho ta hạnh phúc tháng ngày hỡi trăng !
THƠ - TRẦN QUANG