TÌNH YÊU THANH BẦN
Chiều chiều ra đưng bờ sông,
Hướng về Đồng Tháp thấy lòng nhớ thương.
Thương em: cô gái hiền lương,
Đẹp, nghèo nhưng vẫn giữ đường đạo tâm.
Thương em sáng sớm đi làm,
Bàu dưa gọt khóm bánh tằm cũng se.
Chiều về cặm cuội lột me,
Hột điều cũng tách, đến khuya mới nằm.
Thương em đã sống âm thầm,
Tình thương để bụng để tâm nhớ hoài.
Gặp nhau cũng chẳng giải bài,
Miệng cười, mắt nháy dù ai nghĩ gì.
Thương em lúc tết mình đi...,
Ngập ngừng em nói...chuyện nầy đầu tiên.
Rồi em ngẩng mặt lặng yên,
Nhìn trời, nghe sóng vỗ thuyền qua sông.
Thương em có một chiều đông,
Mời anh uống nước quán sông bờ kè.
Nhỏng nhảnh em nòi anh nghe:
Mình coi như chỗ bạn bè có sao...!
Thương em chỗ cũ hẹn nhau,
Mình ngồi tâm sự biết bao nhiêu lần.
Xiết tay giữ chặt tình thân,
Nhìn nhau anh thấy em dần đẹp thêm.
Nga ơi! Anh thức nhiều đêm!
Hướng về Đồng Tháp nhớ em vô cùng.
Tình yêu thắm thía trong lòng,
Thúc anh hãy sớm rượu nồng cưới em!
Theo tâm sự của một người bạn trẻ.