TƠ DUYÊN

Em đến bên anh dịu dàng như cơn gió Rồi trót thương trót nhớ tự khi nào Dây tơ hồng đưa ta đến bên nhau Xa xa lắm mà sao ta gặp gỡ Tháng giêng non chim én về xây tổ Anh cau trầu cho cha mẹ đón nàng dâu Em cùng anh sánh bước bên nhau Ngỡ hạnh phúc ngọt ngào viên mãn Lấy chồng xa em lòng luôn day dứt Cha mẹ già đâu thể viếng thăm luôn Ôm con thơ thao thức màn đêm Thương biết mấy khi nghe Bông Điên Điển Gánh nặng lo toan khiến chúng ta bất đồng ý kiến Anh giận hờn trách móc phận thuyền quyên Nhưng anh ơi sao anh lỡ lãng quên Gieo neo lắm mới bên nhau được đó... Cuộc sống mưu sinh tha hương vất vả Gánh lo toan em không thể dịu dàng Tự thẳm sâu trong góc khuất tâm hồn Cũng mềm yếu dễ tổn thương lắm đấy Có đôi lúc nhìn nhau em muốn nói Anh cau mày hờ hững chẳng muốn nghe Người biết không sau vất vả bộn bề Em cần lắm lời sẻ chia an ủi Đâu phải ở bên nhau tình yêu không còn lối Vẫn cần ta nuôi dưỡng đắp xây Hay phôi phai hao mòn tháng năm dài Mà em vẫn chưa hay anh nhỉ? TÌNH CHẲNG PHÔI PHAI Nghe lời em đêm nằm anh suy nghĩ Phải chăng mình đã đánh mất tình yêu Chưa cưới nhau những săn đón yêu chiều Những hờn dỗi thấy trong lòng lo sợ Tháng ngày qua trong tình chồng nghĩa vợ Anh thấy mình thiếu lo lắng cho em Có nhiều khi ru con ngủ trong đêm Biết em nhớ quê nhà nhưng anh vẫn..! Có lời lẽ thốt lên làm em giận Nhưng lòng anh xem chuyện ấy bình thường Phải chăng mình không còn chữ yêu đương Thành chồng vợ nên mộng mơ đã hết ? Việc nhà cửa nhiều khi em cũng mệt Anh nghĩ suy chuyện ấy thật cỏn con Lo bên ngoài những gánh vác lo toan Chuyện ấy lớn...anh nghĩ mình quan trọng.! Chiều đứng nhìn thấy bóng em trông ngóng Nghe yêu thương rồi chợt nghĩ hiểu ra Một mái tranh nếu chồng vợ chan hoà Vẫn hạnh phúc hơn xa hoa vật chất Lời của anh nói lên là sự thật Vợ hiền ơi đừng buồn nữa nhé em Ta cùng nhau tìm lại phút êm đềm Giống như xưa thời mình còn hò hẹn Không phải ta đánh mất lòng thương mến Tình chẳng phai như em nghĩ vậy đâu Hứa với em anh làm lại từ đầu Để em khỏi lệ sầu vương khoé mắt... NTT ( langtu_qd )
Tác giả: THUẬN THÀNH NGUYỄNSố bài thơ: [149]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LỜI BUỒN CHIA XA

Niềm đau gói trọn tâm tư. Dặn lòng đừng nhớ đừng chờ hãy quên. Một mình thơ thẩn, thẩn thờ. Tôi đây đã chọn sao đàn đứt ... [Đọc thêm...]

SÓNG NGẦM CHẢY MÃI

Về thăm miền tây một chiều nắng hạ. Tân Châu ơi sao vừa lạ vừa quen. Con đường mòn ngày xưa đã thành tên. Khu phố mới ... [Đọc thêm...]

NỖI NIỀM ĐẤT NƯỚC

Tôi viết đây không một lời soi mói. Nhưng bởi vì tôi đau nhói con Tim. Bạn nghĩ xem đây một nền văn hoá. Mà nước nhà ... [Đọc thêm...]

NỖI ĐAU TRONG TÌNH YÊU

Nhắc nhở mình đừng để lệ tuôn rơi. Đừng vì ai mà đêm dài khó ngủ. Những ngày qua thế vẫn còn chưa đủ. Cuộc đời là những ... [Đọc thêm...]

ĐĂNG LONG CÔ GIAO SƯ HOC SINH

ngày 19112018 tại quảng bình. Cũng là nhà giáo mà ra. Sao cô độc ác như là hổ beo. Cháu là học sinh ... [Đọc thêm...]

NHÀ TÌNH NGHĨA

Kỷ niệm ngày đại đoàn kết toàn dân. Anh thương binh nhận nhà tình nghĩa. Nhà vào ở rồi anh vẫn tưởng mơ. Nhớ năm xưa ... [Đọc thêm...]

VÀO FACEBOOK NGƯỜI YÊU CŨ

Môi này mắt ấy cố quên đi. Người kia chẳng còn bên tôi nữa. Cất bước sang ngang đẹp xuân thì. Vào phây người ta muốn ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI LÀO CAI

Ngày anh về với Lào Cai. Sa Pa phố núi hồn mây thẫn thờ. Đồi thông đứng nhớ vần thơ. Từng làn sương mỏng ru bờ tháng ... [Đọc thêm...]