TỎ TÌNH MUỘN

Thơ Nguyễn Diễm Ta đều đứt gánh giữa đường Sao không xích lại san nhường cho nhau Để quên năm tháng dãi dầu Để quên mái tóc nhuộn màu thời gian Anh ơi em chỉ ngại rằng Rồi đếm lúc ấy con chồng con tôi Thà rằng vất vả một đời Nuôi con khôn lớn nên người còn hơn Lấy anh thì phải sinh con Nếu không nuôi nổi tội còn nặng hơn Yêu nhau thì khó không sờn Khắc phục gian khổ nuôi con trưởng thành Con em hay là con anh Và con chung nữa chúng mình đều thương Mình phải trên kính dưới nhường Khi tâm mình đủ yêu thương sợ gì Vậy thì ! Mình lấy nhau đi Anh hãy nhớ lấy những gì nói nha
Tác giả: NGUYỄN DIỄM DIỄMSố bài thơ: [29]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CƠN MƯA MÙA ĐÔNG

Tg Về Lại Ngày Xưa. Bất chợt về rồi lại bất chợt đi. Như phượng đến, rồi chia ly mùa hạ. Bất chợt ồn ào, vương giọt ... [Đọc thêm...]

MÔNG LUNG

Lấy gì dệt những yêu thương. Để cho vị biển vấn vương không rời. Bâng khuâng quá bạn mình ơi. Biển xanh nước biếc, sắc ... [Đọc thêm...]

TÌNH MẸ

Năm nay mẹ bảy mươi ba. Da mồi tóc bạc của nhà vẫn chăm. Nhớ xưa con ốm con nằm. Thuốc thang mẹ chạy, tuần rằm khói ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI THỨ BA

Thôi em nhé tình ta chia đôi ngã. Cuộc tình mình cũng vội vã chia xa. Bởi đến sau, em là người thứ ba. Đừng buồn nhé ... [Đọc thêm...]

BUÔN TAN THU

Thu về rồi Thu cũng tàn. Nỗi Buồn Tàn Thế thành Buồn Tàn Thu. Nghẹn Buồn - Hồn Ảo hay Hư. Chìm trong ... [Đọc thêm...]

ÁOTIMMÔNGMƠ

ÁOmàu hoa tím mộng mơ. EMhằng ao ước đợi chờ từ lâu. MÀU...tím vẹn mối duyên đầu,. THỦY...chung giữ ... [Đọc thêm...]

DUYÊN THƠ

Duyên nợ nào ta lại đến với thơ. Chắc cái thuở ầu ơlời ru của Mẹ. Và những bài ca dao thuộc lòng từ bé. Duyên đến với ... [Đọc thêm...]

CHÔNG NGƯƠI TA

Chồng người ta thật hào hoa. Chồng người ta ấy mới là trượng phu. Chồng người ta rất hiền từ. Chồng ... [Đọc thêm...]