TƠ VƯƠNG
Có một người dạ cứ mãi thầm mơ
Khiến hồn ta tơ vương hoài bóng đợi
Có một người lỡ len vào cõi nhớ
Khiến con tim tan chảy đến ngẩn ngơ
Rồi dắt nhau qua mấy mùa Phượng nở
Tô đẹp mùa thi, da diết bao lời
Thức trọn cùng em, đêm dài vời vợi
Để hồn ai? lạc nẻo cuối chân trời
Tí tách mưa ngâu! thương từng giọt lá
Sương lạnh thầm rơi! buốt giá buồng tim
Bào bọt từng đêm, mơ hoài uyển nhã
Xao động hồn ta, thương những cánh chim
Có một người trong bao mùa chiều tím
Vẫn nhớ về hoa tươi ngát sân trường
Đứng đợi chờ nhau, hương thầm tơ tưởng
Thả mộng hoài mơ! thương bóng nguyệt mờ
Ôi! dòng sông cũng bên bồi, bên lỡ
Gió vẫn ru hoài, con sóng vô bờ
Ngan ngát hương đưa, thẩn thờ bóng đợi
Kỷ niệm vời xacòn mãi trăng chờ
( Phuc Han Mai – 2332018)
(Ảnh Ngon Nguyen!)