TÔI MUỐN CÓ RIÊNG MỘT GIA ĐÌNH
Cớ sao tôi vẫn còn dây dưa mãi..?
Nhớ nhung chi trong cơn nguồn hoang hoải..?
Tiếc nuối làm gì cho tê tái tim côi..?
Một kiếp người chỉ yêu ba lần thôi:
- Thuở ngây ngô với những lời “non nớt”..
Nụ cười ai đánh rơi trong đột ngột..!
Ánh mắt nhìn làm say khướt tâm tư..
- Thêm một lần.. trước ranh giới Thực-Hư..
Cảm giác như mình ôm vừa.. tất cả..!
Rồi bỗng nhiên.. tâm hồn hóa đá..
Tôi gọi đó.. là lần.. “Khắc cốt ghi tâm”..
- Và lần cuối cùng là.. “hẹn ước trăm năm”..
Đầu bạc răng long.. Trọn đời trọn kiếp..
Bài thơ dở dang sẽ cùng nhau viết tiếp..
Thanh xuân vốn chỉ là.. thước phim đẹp mà thôi..!
Tôi muốn có riêng gia đình nhỏ của tôi..
Những thứ qua rồi tôi không còn muốn níu..
Đôi khi nỗi nhớ cứ ùa về.. nũng nịu..
Nhưng nếu vai nặng rồi thì “nó” chẳng bấu víu được lâu..!
Tôi muốn tìm ra người “ý hợp tâm đầu”..
Sẽ chẳng có đâu..! Trừ khi ta.. cố gắng..!
Những chuyện đã qua xin người đừng đặt nặng..
Phải biết dung hòa mới khắng khít bền lâu..!
Em đồng ý đi..! Tôi sắm sửa cau trầu..
Xin có đôi câu với họ hàng Nội-Ngoại..
Một người đàn ông chỉ công thành danh toại..
Khi có bóng đàn bà
mái nhà êm ái..
và những đứa con thơ..!