TRÁCH DUYÊN

Thơ Hoàng Dương Sông quê bến vắng con đò Vẳng xa tiếng hát điệu hò năm xưa Hỏi rằng chàng đã về chưa ? Mình em duyên mọn xin thưa đợi chàng Ngắm sông xao xuyến bẽ bàng Người về chốn cũ nhưng nàng nay đâu Duyên xưa tình thắm qua cầu Bướm vàng lỗi hẹn nương dâu mỏi mòn Sen tàn hương sắc héo hon Thu qua Đông đến lối mòn vắng nhau Hỏi lá trầu hỏi buồng cau Nàng theo duyên mới tim đau rụng rời Riêng mình lạc bước chơi vơi Trách thân phụ nghĩa đánh rơi mất tình Canh khuya độc bước riêng mình Lần tìm chốn cũ lặng thinh tiếng nàng Hàng cau khóm trúc đã tàn Triền đê , bãi mía ly tan cảnh buồn Giận đời đau xót lệ tuôn Người xưa đi mất muộn màng trách ai. 24h - 25.12.2017
Tác giả: HOÀNG DƯƠNGSố bài thơ: [15]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NƯỚC MẮT HAY MƯA SẦU

Anh Sưu tầm. Ngàn sông lớn không đong đầy tình Mẹ. Vạn núi cao chẳng tị nỗi tình thâm. Cuối ruộng đời ... [Đọc thêm...]

ĐÀNH LÒNG

Đành lòng sao em thuở ban đầu. Câu thề hẹn ước mãi in sâu. Gối chăn đôi trẻ cùng hương ấm. Vội vàng dứt bỏ để tình đau. ... [Đọc thêm...]

VÌ ĐÂU MẤT NHAU

Vì ái tình anh vứt bỏ lương tâm. Phản bội em âm thầm bên người khác. Sáng tác : 1 2 2019. [Đọc thêm...]

CÓ MỘT NGƯỜI

ĐÃ NGANG QUA ĐỜI TÔI. Có một người chỉ được gọi người dưng. Nhưng trong lòng sao ... [Đọc thêm...]

ĐÔI BẠN

Giờ tao tìm thấy mày rồi. Thằng qủy nối khố từ hồi chăn trâu. Lớn lên chỉ biết oánh nhau. Củ khoai chia nửa toạc đầu ... [Đọc thêm...]

KÍ ỨC TRONG TÔI

Năm sáu tám khi tôi còn rất nhỏ. Chiến tranh ư chẳng rõ nó như nào. Nhà tôi nghèo chạy lụt mãi đồi cao. Rồi cũng lớn ... [Đọc thêm...]

YÊU LÍNH ĐẢO

Chưa một lần ra đảo. Nên em sợ đảo xa. Sợ bão táp phong ba. Sóng xô bờ nghiệt ngã. Em sợ biển buồn bã. Giữa muôn trùng ... [Đọc thêm...]

LÒNG MẸ VIỆT NAM

Thơ Nguyễn Thanh Tâm. Việt Nam ơiViệt Nam ơi. Việt Nam sáng mãi ngàn đời lưu danh. Việt Nam bát ngát biển xanh. Chưa ... [Đọc thêm...]