TRINH BẠCH

Thơ Bùi Vĩnh Bui Vinh Chuyen Tặng Nguyễn Hồng Vân Em cứ trinh bạch mãi sao Để hoàng hôn cũng đóng thành băng giá Để mùa xuân cũng trở thành mùa hạ Những cơn mưa đầu nguồn hối hả chảy về đâu Em cứ tất bật mãi sao Lấy công việc làm thước đo hạnh phúc Lấy trái tim làm đồng hồ báo thức Em cứ nõn nà mãi sao Đừng lấy trời xanh nhuộm vào mái tóc Mà xem chân mình đi bao nhiêu bước Có điều này em chưa biết em ơi Thời gian cho ta thật là ngắn ngủi Bao khát vọng bao bến bờ chờ đợi Cũng trở thành hoang tưởng của muôn sau.
Tác giả: BUI VINH CHUYENSố bài thơ: [4]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ME AI NHƯ ME TÔI

cổ phong trường thiên. Bút mực hoài ghi nào đã hết. Công dầy tựa biển với sông sâu. Gùi sương chở gió ôm ... [Đọc thêm...]

EM CÔ GIÁOCỦA RIÊNG ANH

Hơn một lần Anh gọi em Cô giáo. Bởi anh học từ em rất nhiều điều. (Những bài thơ kỉ niệm). [Đọc thêm...]

CUA LẦM

Một chiều dạo bước trên phây. Thấy hình đại diện ngất ngây trong lòng. Nàng ta da trắng môi hồng. Còn về cái vụ... ba ... [Đọc thêm...]

KHÔNG ĐÊ

Đã lâu rồi không cầm bút viết thơ. Nay vẫn vơ mon men tùy ngẩu hứng. Viết bài thơ dành dỗ kẻ dỗi hờn. ... [Đọc thêm...]

MỪNG GIÁNG SINH

Nhân loại hỡi hơn hai ngàn năm trước. Vũ trụ ơi Chúa cứu thế ra đời. Ngài sanh ra đêm đông trời giá buốt. Hang Bê lem ... [Đọc thêm...]

ĐỂ LÀM THƠ

TG Trần Thị Mỹ Dung. Ngày nào mình chẳng biết làm thơ. Chữ nghĩa văn chương thật mập mờ. Ở lớp môn văn là tệ nhất. Cô ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG ỔI

Bên vườn thiếu nữ ổi ngào hương. Ổi rỡ tuần Trăng trái mọng hường. Bỗng nhớ con đường treo ổi động. Đang ghì búp ổi gặp ... [Đọc thêm...]

THỜI GIANNỖI ĐAU

Thời gian ơi cứ trôi hoài trôi mãi. nỗi đau cứ đọng lại mãi không. Tuổi xuân thì lúc ấy tôi đôi mươi. Yêu tha thiết ... [Đọc thêm...]