TRỞ LẠI ĐƯỜNG XƯA

Trở lại đường xưa cũng nhớ dần. Như ùa kỷ niệm cũ thời xuân. Từng đêm tháp đổ vang lời nguyện. Những buổi chuông rền vọng tiếng ngân. Đó vẫn môi nhòa đan phẩm hạnh. Đây còn mắt đượm phủ mầu vân. Dường như thấy cảnh khung trời mộng. Để gió reo mừng giục giã chân. Trần Tiến Việt 25072017. ................... BÀI XƯỚNG................ Đường xưa chẳng đến cũng quên dần Bóng nhạt hương lùa rũ cảnh xuân Thuở mới vào yêu thường vẫn mộng Dây tình đã dứt chẳng hoài ngân Còn lưu kỷ niệm đêm lùa gió Hẳn nhớ khung trời ngõ rợp vân Gợi nỗi sầu khua lòng thoảng nhói Âm thầm bước lặng rã rời chân...
Tác giả: TRẦN TIẾN VIỆTSố bài thơ: [23]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NỖI ĐAU TRÌNH QUỐC TỔ

Một bầy gà vịt khoác lông công. Nhốn nháo vàng thau dễ đánh đồng. Dạy thế nghênh ngang vào chức cụ. Tổn thương tiết ... [Đọc thêm...]

NHẠT ĐÔNG

Lã đầu xường Thuận nghịch độc. Bông trải lá vàng loáng bãi trông. Sóng len triền nhẹ nắng xen lòng. Dòng đan nước thả ... [Đọc thêm...]

NHỚ LỜI VỌNG CỔ

Trăng tàn VIỄN khúc vọng nuôn phương. Rỉ máu nghiên CHÂU bút đoạn trường. Tân cổ kết duyên HỒN đất nước. Cựu trào ươm ... [Đọc thêm...]

CHẠNH KHÚC SÔNG

Họa “Nỗi buồn Hoa phượng ”của Hương Thầm. Cuối hạ năm nao cạn chén nồng. Đỏ đường hoa phượng chớm thay bông. Mắt huyền ... [Đọc thêm...]

CHÂN QUÊ

Vẫn vậy bao đời chẳng dịch xê. Canh nông nối nghiệp giữ làm nghề. Mưa dầu thân lạnh không buông bỏ. Nắng lửa vai sờn ... [Đọc thêm...]

THỢ CẮT TÓC HỌA THƠ

Nđt Thủ vĩ nhất tự. Tập danh Bình đầu. Bát tự lục thanh vi thủ. Bát tự ngũ thanh vi vận. Góp những giò Lan nở vợi sầu. ... [Đọc thêm...]

CẦU MƯA

Nóng nực trời ơi vữa cả hồn. Da thì cháy sạm ngỡ lò tôn. Ngồi trên chiếu tưởng nồi hơi nhiệt. Tựa giữa giường như lửa ... [Đọc thêm...]

CÔNG CHÚA AN TƯ

Trong thời loạn lạc mở lòng son. Vì nước quên thân chịu sống mòn. Chẳng đặng tình duyên cùng tướng Yết. Lại còn khổ lụy ... [Đọc thêm...]