TỰ BẠCH
Chẳng mộng cao sang chẳng cơ cầu
Cuộc đời bạc phận cứ lần thâu
Miếng cơm manh áo nhờ công bộc
Hạ cánh an toàn chẳng nhiểu dân
Đừng bảo tại vì mình thất vận
Chẳng làm lãnh đạo chẳng quyền uy
Cho nên đâu hà xách dân được
Đâu đến tham ô với cửa quyền
Chẳng qua số phận được cơ duyên
Sinh vào cung phận luôn nhàn hạ
Nên chỉ chuyên môn với cầm kỳ
Tay hòm chìa khóa luôn chăm chỉ
Chẳng ai thôn tính được của công
Đến tuổi về hưu khối kẻ mong
Về rồi xách tù và hàng tổng
Ăn bỗng lộc hưu việc khối phường
Nhún nhường cũng vui theo ngày tháng
Không phiền không lụy các người thân.