TỰ BẠCH

Chẳng mộng cao sang chẳng cơ cầu Cuộc đời bạc phận cứ lần thâu Miếng cơm manh áo nhờ công bộc Hạ cánh an toàn chẳng nhiểu dân Đừng bảo tại vì mình thất vận Chẳng làm lãnh đạo chẳng quyền uy Cho nên đâu hà xách dân được Đâu đến tham ô với cửa quyền Chẳng qua số phận được cơ duyên Sinh vào cung phận luôn nhàn hạ Nên chỉ chuyên môn với cầm kỳ Tay hòm chìa khóa luôn chăm chỉ Chẳng ai thôn tính được của công Đến tuổi về hưu khối kẻ mong Về rồi xách tù và hàng tổng Ăn bỗng lộc hưu việc khối phường Nhún nhường cũng vui theo ngày tháng Không phiền không lụy các người thân.
Tác giả: TRẦN THU THỦYSố bài thơ: [15]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHƯA PHÚT NGỦ YÊN

Bao năm rồi ký ức vẫn vẹn nguyên. Anh vẫn nhớ mái tóc huyền mắt biếc. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 18032017. [Đọc thêm...]

TẠI MÙA WORLD CUP

Chỉ tại cái mùa bóng lăn. Chồng em vất vả nhọc nhằn hỡi ôi. Ngày thì ngủ đứng ngủ ngồi. Cả đêm hò hét vỡ đôi xóm làng. ... [Đọc thêm...]

GÓP NHẶT VẦN THƠ

Phương xa anh góp nhặt vần thơ. Gửi tới em yêu bởi mong chờ. Mà sao chỉ còn gió với mây ?. Vần thơ hong lại để rồi mơ. ... [Đọc thêm...]

HẠ CUỐI

Hạ về gieo nhớ mênh mang. Lắng trong ký ức thời gian tuổi hồng. Phượng hồng còn đó bên hiên. Hạ về vương vấn trên dòng. ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG VỀ NGÕ

Bâng khuâng trên lối đông đi về ngõ. Nhớ chút thu mùa vàng đỏ xôn xao. Ngày tháng qua đi,bên thuở ngọt ngào. Hạt sương ... [Đọc thêm...]

MUỐN ĐẠP BẰNG

Chẳng làm gì chắc chân lý sẽ êm. Nhưng dè bỉu không được mềm muốn bực. Kẻ phát vãng sao nghe mà cũng tức. Sắn tay lên ... [Đọc thêm...]

ĐEP LĂM MIÊN TÂY

Sông thươngbến nhớ đâu Hỏi em. Chỉ hộ dùm ngheđỡ phải tìm. Mênh mang sông nước tình hư aõ. Cõi mộng,hồn ... [Đọc thêm...]

MỘNG ƯỚC THÁNG BA

Đầy trời chim hót liệng bay. Cỏ cây cũng bốc men say cùng người. Lá non lộc biếc xanh chồi. Hoa thơm ngào ngạt đất trời ... [Đọc thêm...]