TỰ LÒNG
Tiễn, đưa, mới thủa hôm nào
Héo lòng tơi tả, gió gào Hạ đêm.
Bão khuya khô rạn môi mềm
Nói chi chăng hỡi êm đềm đã qua
Con thuyền bỏ bến sông xa
Mang theo cả lái, võng, ga, đi rồi.
Hoa ơi có thấu cùng tôi
Bơ vơ đêm tím lãng trôi bóng người
Hồn hương gắng nở nụ cười
Lòng đau như xé hoa tươi rã tàn.
Dẫu đời sướng, khổ gian nan
Lèn đầy thương nhớ vô vàn héo hon
Những đêm chớp giật sấm ròn
Người ơi có biết đâu còn trăng sao.
Gợi lòng trách kiếp hoa đào
Thương thân tự hỏi tủi bao tháng ngày
Đơn tình, sướng khổ, lắt lay
Người đi trong mộng đắng cay tự lòng.
Hà Nội, mồng 6 tháng 5 năm 2019