TỪ NGÀY ANH ĐI

Từ ngày anh đi nắng cũng buồn Bờ my nước mắt như sầu tuôn Nhiều khi người tưởng kẻ điên đó Lang thang một mình đứng bên đường Từ ngày anh đi gió thầm thì Em chẳng còn vui như những khi Mây cũng như buồn nên nó khóc Nhỏ xuống những hạt nước ly tí Từ ngày xa cách em nhớ thương Văng vẳng trong em những đêm trường Xa cách bao ngày em vẫn nhớ Nhớ người xa cách bao mến thương Em vẫn chờ anh ngày trở về Hoa xuân sẽ đẹp nắng vui ghê Trên con đường nhỏ ngày hai đứa Đôi ta thề nguyện ước phu thê
Tác giả: ĐỨC HẠNHSố bài thơ: [187]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

EM BUÔNG

Em mệt rồimuốn buông bỏ anh ơi. Chẳng muốn nữa lời thương em gồng gánh. Nặng trĩu tim khi đêm sương giá lạnh. Em buông ... [Đọc thêm...]

QUI NHƠN CHIỀU BUỒN

Qui Nhơn buồn chiều vương hoa sứ nở. Hương thơm nào ngào ngạt gió nghiêng đong. Phố tương tư buông tiếng nhạc não lòng. ... [Đọc thêm...]

HỒI ỨC TUỔI THƠ

Nhẹ nhàng cơn gió thoảng qua. Hàng cây rào rạt thướt tha lá cành. Đêm thu gió mát trời thanh. Trăng thu trăng sáng hết ... [Đọc thêm...]

SỨ ĐIỆP MÙA CHAY

Mỗi bước ta đi dưới đất trời. Con xin phó thác chúa mà thôi. Trong tay quyền bính ngài che chở. Vạn hữu nhân sinh sống ... [Đọc thêm...]

THÁNG VỀ

Ta chơi vơi đứng giữa ngã ba đường. Hương bưởi thơm nồng nàn và quyến rũ. Gợi cho ta niềm yêu thương chưa đủ. Nhắc nhở ... [Đọc thêm...]

NĂM ĐẤT VÀO TAY KẺ KHÁC

Thơ Phạm Quyết. 99 năm ôi Sao dài đến thế. Cho dân Tàu thuê hết gần giang sơn. 99 năm bao thế hệ cha con. Bao dân Việt ... [Đọc thêm...]

VỤNG VỀ

Thơ Anh Trương Thi. Phượng rơi một thủa ước ao. Ngày xưa cánh phượng gửi trao ngày hè. Cành cao rộn rã tiếng ve. Cùng ... [Đọc thêm...]

BỎ ĐẰNG SAU

Cả một ngày giờ những thấy lan man. Ngừng tới bến tối thơ tràn về nẻo. Muôn tâm sự khỏa khuây xua lạnh lẽo. Chữ quanh ... [Đọc thêm...]