VÀO ĐÔNG

Rồi nắng tắt và rồi thu đổ lệ Em có về nhặt lại bông sữa rơi Phố heo may từng ô cửa rã rời Thu vàng rụng chờ mùa khơi đông giá Chút kỉ niệm giờ thành xa lạ quá Từ không em hối hả những lá phai Khúc dương cầm nằm nhớ ngón tay cài Con đường gió u hoài rêu ngập lối Rồi thinh lặng những ánh nhìn lướt vội Giấc mộng con đâu ngăn nổi ưu phiền Ngày không em giấc ngủ chẳng an yên Hương của thu thức từng miền kí ức Đuổi theo mùa một trái tim khất thực Bờ môi se rưng rức giọt giọt mưa Lạnh bờ vai thương biết mấy cho vừa! Em có về khi đông chưa băng giá!
Tác giả: MỘC MIÊNSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MÃI MÃI MỘT TÌNH YÊU

Và cứ thếvẫn hai đầu nỗi nhớ. Vẫn cồn càokhắc khoải thâu canh. những khoảnh khắc nhớ nhung tuyệt diệu. Cứ lâng lâng rạo ... [Đọc thêm...]

THAN THỞ HOA QUỲNH

Thơ Thế Truyền Ảnh st. Thương vay cái phận hoa quỳnh. Giữa đêm mới nở khoe mình với trăng. Sợi thương nức ... [Đọc thêm...]

CŨNG VÌ WORLD CUP

Từ khi World Cup diễn ra. Chồng em chẳng chịu về nhà ăn cơm. Gọi thì ổng bảo kèo thơm. Làm em chờ đợi suốt đêm. Có khi ... [Đọc thêm...]

BỘI BẠC

Phận em đen đủi nỗi này hay chăng. Chuện thì em mới kể rằng. Vợ chồng vất vả làm ăn sớm chiều. Một hôm cơm đợi chồng ... [Đọc thêm...]

ANH LÀ AI

Tg Tuyết Vân 32. Ai đã dìu tôi trong những cơn say. Ai yêu tôi thật sau tình tàn cuộc ?. Xin ai đừng nhe nanh giơ móng ... [Đọc thêm...]

ANH CÓ NGHE

Anh có nghe thấy xuân về trước ngõ. Cánh mai vàng hé nở gọi bình minh. Đám cỏ non khẽ trở dậy vươn mình. Chào nắng mới ... [Đọc thêm...]

MẤY KHI ĐƯỢC NGẮM

Đúng là toàn bọn máu dê. Thấy người ta đẹp gái quê quên đường. Ngó thấy ruộng lúa mà thương. Phi vội ngay tới xuống ... [Đọc thêm...]

PHONG THỦY HỢP XUNG

Làn gió thoảng từ đâu bay tới. Biết âm thầm cam phận thảnh thơi. Tâm ngay thẳng biết sai phuc thiện. Họa tai ương ... [Đọc thêm...]