VÀO MÙA PHƯỢNG CUỐI

Vào mùa phượng cuối em dời gót Ve già rụng cánh khóc chiều mưa Bóng lệ sân trường rơi nhỏ giọt Xao xuyến người đi xao xác mùa Bức tranh họa sĩ màu xám xịt Hun hút tầm nhìn sầu lẻ loi Gam màu dĩ vàng chưa toàn bích Thiệt thòi, đeo bóng lại thiệt thòi Vào mùa phượng cuối chôn oan ức Lối rẽ vào đời nhánh chia đôi Lưu bút dòng trang chưa ráo mực Tiếng gọi con tim ngân bồi hồi Giã từ bóng nắng say men lá Khép lại giấc mơ tuổi hồn nhiên Gối tay nương mình vào giấc hạ Chiếc bóng tan mau cuối đường mềm Vào mùa phượng cuối ai gói ghém? Lá ngọc cành vàng giạt về đâu? Vết thương tình yêu ai đã chém? Ngọn gió cụt đầu rớt biển sâu Nhặt chuỗi hư không trông lặng lẽ Phiến lá cô đơn ngủ vai gầy Vào mùa phượng cuối ôi có lẽ! Áo trắng bỏ tình vương tóc mây Ân Thiên ( Bình Dương)
Tác giả: ÂN THIÊNSố bài thơ: [306]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NỖI NHỚ

Ngoài trời nặng hạt mưa rơi. Trong lòng nặng nỗi nhớ ai mà sầu. Nhớ người cách mấy cây cầu. Cách trăm con phố lại sâu ... [Đọc thêm...]

XUÂN VỀ LÒNG TRỖI ÁNG THƠ

HỒN PHIÊU MỞ RỘNG BÚT CHỜ VẦN CÂU. Câu khoán và ảnh Thi hữu Sim Hồ. XUÂN đã đến vạn hoa đua nở. VỀ tâm hồn nỗi nhớ đầy ... [Đọc thêm...]

NÀNG XUÂN

Nàng xuân về thả đường cong quyến rũ. Vin cánh đào thầm ấp ủ tơ vương. Khiến lòng ai nuôi giấc mộng yêu đương. Nàng ... [Đọc thêm...]

YÊU ĐƠN PHƯƠNG

chả ai mua được tình yêu. Dù giàu dù có những điều mộng mơ. Tình yêu đôi lúc dại khờ. Bơ vơ nỗi nhớ ... [Đọc thêm...]

LẠNH LÙNG

Trời đông thành phố lạnh dần. Ta tìm hơi ấm thật gần nơi đâu. Nhìn trong lạnh giá thật sâu. Bỗng hôm nay lạnh vọng lâu ... [Đọc thêm...]

GỞI NGƯỜI NGOÀI NỚ

ở ngoài nớ chắc mùa nầy lạnh lắm. Trời trong ni đông đến chậm em à. Mặc thêm áo choàng khăn cho đủ ấm. Có đôi lời xin ... [Đọc thêm...]

BẾN XƯA GỢI NHỚ

Trở về lạinơi bến vắng thuở xưa. Sắc hoàng hôn cũng vừa nhen sợi nắng. Khuông trời xa không gian im thầm lặng. Nước ... [Đọc thêm...]

CHIỀU HÀ NỘI

Chiều Hà Nội em về đến quê anh. Trời còn nắng lá trên cành phải trốn. Cánh Xoan buồn rơi rụng phía Hồ Gươm. Đền Ngọc ... [Đọc thêm...]