VỢ LÀ AI NHỈ

Vợ không máu mủ cùng mình Nhưng vì Nguyệt Lão kết tình Uyên Ương Mẹ cha có khác nhưng thương Ở nhau vì nỗi mười thương bạc đầu Vợ là người bạn cùng Tàu Khéo co thì ấm cùng nhau một đường Nhưng là cô Tám đời thường Vợ cho ta cả thiên đường tình Yêu Có khi nồi úp chắn kêu Chồng nhường vợ nhịn yêu thương mặn mà Vợ là cơm nguội trong nhà Nhưng là đặc sản gần xa đó mà Vợ là Ngân Khố trong nhà Đưa vào thì dễ rút ra hơi phiền Vợ là chiếc loa ngoài đường Đau đầu nhức óc tai ương cuộc đời Ở đời cũng lắm thú chơi Vợ là người nhắc người ơi nhớ về Đôi khi vợ đi vắng nhà Bình khơ bếp lạnh Cửa nhà rối tung Vộ khôn làm rạng danh Chồng Vợ dại thì lắm người bông kẻ đùa Vợ người giũ lửa trong nhà Khung thành Hạnh phúc Vợ là Thủ Môn.
Tác giả: THANHXUANSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MỘT LẦN VỀ VỚI QUÊ ANH

Em về mảnh đất Tuy Phong. Thiên nhiên dịu mát nghe lòng thảnh thơi. Hạ sang nắng trải gió trời. Để cô gái nhỏ dạo chơi ... [Đọc thêm...]

PHAI DẤU CUỘC TÌNH

Đêm trở sầu đếm thổn thức dòng trôi. Tường in bóng phòng đơn ngồi lặng lẽ. Từng khúc hát chìm sâu hồn rất nhẹ. Nghìn ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG EM MÙA HOA GẠO

Mùa sang cây Gạo trở mình. Nở muôn chồi búp cho tình thắm tươi. Em nâng nón lá đầy vơi. Lòng dâng cảm xúc mênh mang. Em ... [Đọc thêm...]

HOA TRÊN ĐÁ

Người thiếu phụ lê bước chân trên phố. Cơn giông đời xô ngã bước chân lê. Người ngã nghiêng tay quệt dòng dư lệ. Cố dặn ... [Đọc thêm...]

BÔNG HỒNG TẶNG EM

Tôi trao tặng em một đoá hồng. Thổi hồn anh đó gửi vào trong. Yêu dấu ơi hoa hồng gai sắc nhọn. Đẹp tựa vầng trăng để ... [Đọc thêm...]

KỶ NIỆM BUỒN

Ngỡ đã quên nhưng sao lòng vẫn nhớ. Em buông rồi anh níu lại làm chi. Đã bao năm em vùi chôn kỷ niệm. Tận đáy lòng ... [Đọc thêm...]

CAI TÂM

Con ơi nghe mẹ đôi lời. Sống sao đừng để người đời rèm pha. Họ nói mẹ thật sót xa. Rồi họ còn chửi mẹ ... [Đọc thêm...]