VÔ TÌNH

Anh không hiểu hay con tim khờ dại Cuối thu tàn sao để lại buồn vương Chẳng chờ đông cho ấm áp canh trường Mà xé tan nỗi lòng đang thương tổn Anh không hiểu hay là đang chạy chốn Bởi sự thật nó vốn rất phũ phàng Duyên chúng mình cũng lỡ dở trái ngang Nơi khóe mi rưng rưng dòng nước mắt Thu đã tàn sao vẫn ngồi góp nhặt Để làm chi khi khoảng cách xa rồi Những ngọt ngào sao đắng ngắt đầu môi Trái tim côi đang dần tan vụn vỡ.
Tác giả: THÈM LẮM BÌNH YÊNSố bài thơ: [20]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BÓP MÉO SỰ THẬT

Trong công viên ghế đá. Đôi trai gái bên nhau. Cô gái thầm thủ thỉ. - Em nâng ngực tính sao?. Chàng trai ôn tồn đáp. - ... [Đọc thêm...]

SƯỚNG EM

Trông em có ruộng to chưa. Khoái anh em gọi em ưa món cày. Máy tôi to khỏe thế này. Nhìn qua mảnh ruộng cày này xơi ... [Đọc thêm...]

TIẾNG LÒNG

Mình về thôi anh nhé buổi đầu đông. Nhưng khát khao màu hồng đang vụt tắt. Nỗi niềm r̀iêng hoàng hôn buồn ... [Đọc thêm...]

ANH CUNG LA CUA EM

Hôm nay dẫn vợ ra tòa. Suốt ngày fây búc nên là chia tay. Tòa nghe hai đứa trình bày. Cho nên giải quyết ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH LAN VÀ ĐIỆP

Bây giờ đã bớt ngượng ngùng. Nhưng mà e ngại nói chung vẫn còn. Tuy rằng mong ngóng mỏi mòn. Bao ngày mệt mỏi hao gầy. ... [Đọc thêm...]

NGHỊ LỰC VƯƠN LÊN

Giắng giỏi len đi giữa cuộc đời. Thân này dẫu thiếu nọ là vơi. Lời ca chẳng phải đem rao bán. Tiếng hát đôi khi lại gọi ... [Đọc thêm...]

HOP LƠP

họp lớp là để khoe tài. Không ngờ thằng bạn cấp hai cũng vào. Ở đây toàn đứa học cao. Rất là thành ... [Đọc thêm...]

CA KHÚC HÁT VỀ MÀY

THƠ VUI VĂN HỮU. Í Acũng tại chỗ này. Rất nhiều người phải ra đồng ngắm trăng(toi). [Đọc thêm...]