VỢT NẮNG ĐÔNG

Em vợt nắng mùa đông đi qua ngõ Phất phơ tà váy đỏ nhẹ tung bay Con đường hoa giờ lá úa rụng dày Chân run rảy bàn tay thèm hơi ấm Trời thả gió trời mong hàn rét đậm Để em buồn gặm nhấm tủi sầu bi Đợi người ta tàn phai lỡ xuân thì Về anh nhé về đi đừng xa mãi Em nhắn nhủ lời thì thầm êm ái Mong người dưng trở lại thắp lửa hồng Bàn tay xoè sưởi ấm khúc tình đông Nuôi hy vọng cùng vun trồng hạnh phúc.
Tác giả: ĐÀO VĂN CỨUSố bài thơ: [96]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NỒNG NÀN THÁNG BA

Hương Giang. Nồng nàn cái nắng tháng Ba. Hoa gạo thắp lửa phương xa mong chờ. Vần thơ chẳng thể hững hờ. Cứ da diết ... [Đọc thêm...]

KHI TÔI NHỚ EM

Tôi muốn vít cong ngọn nắng chiều. Hỏi rằng Có nhớ tới người yêu. [Đọc thêm...]

MỜI BẠN ĐẾN THĂM HẢI PHÒNG

Nửa đời mới tập làm thơ. Rất mong được các bạn thơ đừng cười. [Đọc thêm...]

CHIỀU TÍM ĐỎ

Mùa lũ về nước đỏ dòng sông. Có cơn xoáy xoay tròn nỗi nhớ. Con thuyền rẽ chiều tím đỏ,. Chị tiễn ta túi gạo còn lưng,. ... [Đọc thêm...]

HÃY BẢO RẰNG

Hãy bảo rằng em rất nhớ anh đi. Có điều chi phải thẹn thùng đến vậy. Nhớ nụ hôn buổi chiều nao bỏng giẫy. Nhớ Vòng tay ... [Đọc thêm...]

TÀ DƯƠNG NHẬT MỘ

Chút nắng ngây thơ. Tình cờ ta thấy. Chân trời rộng mở từ đây. Đường dài đêm mộng lòng đầy vấn vương. Một chút yêu ... [Đọc thêm...]

TÂM SỰ CỦA SÔNG VÀ SUỐI

Anh sinh ra từ ngọn thác trên cao. Tuy nhỏ bé nhưng ầm ào da diết. Cứ ngày, đêm đổ vào em mãnh liệt. Chút tâm tình ... [Đọc thêm...]

TRẮNG TAY

Xin cảnh tỉnh việc cho thuê đất. Ngót trăm năm sẽ thật khó lường. Tiền đồn Đất Mẹ yêu thương. Là nơi cửa ngõ mở đường ... [Đọc thêm...]