VÙI CHÔN MỘT CUỘC TÌNH

Thơ : Thanh Trúc Gạt nước mắt đưa tình vào cổ mộ Bởi tim yêu loang lỗ vết thương hằn Trên đường đời có vạn nỗi trở trăn Cứa đáy dạ nặng quằn đôi vai nhỏ Nhiều lúc thấy mệt nhoài nên buông bỏ Rũ ưu phiền theo ngọn gió thoảng bay Để hồn yêu vui hạnh phúc tháng ngày Nhưng thật khó đắng cay luôn dày xéo Vẫn gắng gượng chôn vùi tình bạc bẽo Nghĩa ân xưa nhạt nhẽo cũng xa rồi Còn lại gì riêng chỉ mỗi mình tôi Ôm chua chát từng hồi trong nhịp thở Chuyện dĩ vãng tưởng chừng tròn duyên nợ Ai đâu ngờ vụn vỡ thoáng tàn nhanh Khiến mộng mơ phút chốc bỗng tan tành Đành khép lại mối tình xanh trọn kiếp.
Tác giả: THANH TRÚCSố bài thơ: [17]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KẺ DẠI KHỜ

Chả hiểu sao ta đã phải lòng nhau. Để đêm đến bỗng nghẹn ngào bỏ giấc. Ôm điện thoại thì như con lật đật. Bấm gọi rồi ... [Đọc thêm...]

CÔ GIÁO

MẶT TRỜI TUỔI THƠ. Tặng các cô giáo thân yêu nhân ngày hè về 2019. Thơ : Vũ đình Sinh. Mặt trời theo em vào ... [Đọc thêm...]

GHÉT ANH

Em ghét anh đến nỗi không thèm nói. Bởi vì sao người có hỏi gì đâu. Vẫn lặng thầm chẳng nhắc đến một ... [Đọc thêm...]

ÁO ĐỎ CHỨNG TỎ

Áo đỏ chứng tỏ nhà quê. Không ham lễ hội cũng mê hầu đồng. Dù cho môi thắm má hồng. Vẫn không che được ruộng đồng dưới ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ XA XĂM

Bâng khuâng dõi mắt canh dài. Lầu sương vọng nguyệt ngạt ngào thoảng đưa. Một mình lẻ bóng song thưa. Nhớ ai mà bỗng ... [Đọc thêm...]

EM BÂY GIỜ LÀ THẾ

Em hỏi anh có yêu em nữa không. Khi tóc em bồng bềnh sương tuyết trắng. Khi con tim rơi vào khoảng yên lặng. Nặng cuộc ... [Đọc thêm...]

TƠ VƯƠNG

Có một người dạ cứ mãi thầm mơ. Khiến hồn ta tơ vương hoài bóng đợi. Có một người lỡ len vào cõi nhớ. Khiến con tim tan ... [Đọc thêm...]

ANH ĐI RỒI

Anh đi rồi để mình em ở lại. Ôi nhớ nhiều những ngày mình yêu. Tình yêu là thế yêu cho nhiều. Mà tình yêu ấy được gì ... [Đọc thêm...]