ANH BÌNH YÊN LÀ ĐỦ
Nếu có thể xin được làm cơn gió
Đến bên anh để xua nỗi muộn phiền
Hôn lên vết thương của những ngày xưa cũ
Nép vào ngực người qua năm tháng chông chênh
Nếu có thể xin được làm bóng đêm
Vỗ về anh sau ngày dài vất vả
Ôm anh vào lòng mặc biển đời sóng cả
Em nguyện là nhàsau tất thảy bão giông
Nếu có thể xin được làm dòng sông
Để thuyền anh trôi muôn đời trên đó
Biển thì mênh mông luôn ồn ào lộng gió
Em chỉ hiền lành như sông nhỏ để thương anh!
Cuộc đời nàyngười ạ rất mong manh
Nên với em, anh bình yên là đủ!
Kệ nhân gian, kệ cả những điều xưa cũ
Mình thương nhau, chỉ như thế đủ rồi