ANH ĐỀN EM ĐI

Để trưa hè nắng rát bỏng làn da, Em muốn em là hạt sương sa, Anh là nắng soi sương lấp lánh! Bắt đền anh - gọi em Mây Trắng Để muôn đời lẳng lặng mây trôi, Em muốn em nắng sớm mà thôi Nắng đặt lên môi anh mỗi sáng! Bắt đèn anh – gọi em Sương thoảng, Để đêm về tĩnh mịch âm u, Em muốn em là hoa cải vườn thu Anh là bướm ngất ngây vàng hoa cải! Bắt đền anh – gọi Sóng em hoang dại, Mãi muôn đời hôn bờ cát mà chi, Em muốn mình là gió đẩy thuyền đi, Anh là bến để thuyền em cặp bến! Bắt đền anh – hẹn em rồi không đến, Son nhạt nhòa, trong đáy mắt hồ thu, Em ghét anh – vì em thấy hình như, Em càng ghét càng yêu nhiều hơn nữa!
Tác giả: MÂY TRẮNG CUỐI THUSố bài thơ: [14]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

VÌ ĐÂU LÊN LỖI

Có một thời còi xé vang trời. Là biểu tượng của thời bao cấp. Những ga tàu vào, ra tấp lập. Trên mọi miền Tổ quốc thân ... [Đọc thêm...]

CHIỀU SÂN GA

Ngày tàn Đêm ghé sân Ga. Bao Người đứng ngóng Người xa trở về. Chốn yêu nồng ấm đêm khuya. Riêng Ta lặng lẽ ngóng về ... [Đọc thêm...]

GÁI XUÂN

Thơ TTâm 030218. Sáng xuân nhạt nắng ấm trời Sương tan nắng rọi ... [Đọc thêm...]

NGỠ BÓNG XUÂN VỀ

Cành xuân lộc hé trải mai vàng. Chớm nụ khoe màu gọi gió sang. Nắng ngả hồn mơ về dĩ vãng. Chiều buông dạ ngẩn nhớ tình ... [Đọc thêm...]

TỐNG THU NGÂN

CÁNH CÒ QUÊ HƯƠNG. Xa quê nhớ một cánh cò. Xa quê nhớ một con đò lênh đênh. Điệu hò bên đó buồn tênh. Ngẫn ngơ điệu lý ... [Đọc thêm...]

CÓ CHA MẸ MỚI CÓ MÌNH

SỐNG SAO CHO XỨNG CHỮ TÌNH LÀM CON. CÓtâm sáng làm gì cũng được. CHA...đem bao điều ước cho mình. MẸ...dạy con sống ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ CỦA EM

Thơ Nguyễn Diễm. Câu khoán của chính chủ. NHỚ nhiều nên thấy chênh chao. ANH ơi còn nhớ ngày nào bên nhau. ĐÊM đêm từng ... [Đọc thêm...]

NÓI VỚI TUỔI

Này bà bạn tuổi 53. Thanh xuân ngoảnh lại đã xa lắm rồi. Tuổi già đã sát tới nơi. Đó là quy luật cuộc đời tránh sao?. ... [Đọc thêm...]