ANH ĐI RÔI
( viết cho ngày tòng quân )
Anh đi rồi xe từ từ lăn bánh
Cây bên đường lặng lẽ tiễn chân anh
Em đứng đó vội lau nhanh dòng lệ
Để một lần được nhìn rõ hình anh.
Anh đi rồi em mới đứng nhìn quanh
Mẹ cũng vội quẹt ngang dòng nước mắt
Mẹ không muốn em nhìn mẹ khóc
Cha chần chừ rồi vội bước ra nhanh.
Anh đi rồi hãy chờ anh em nhé
Hai năm xa nào có đến ngàn ngày
Anh đã hứa dù chân trời góc bể
Nguyện sẽ là người lính mãi yêu em.