ÁO LÍNH VỀ QUÊ

Khoác manh áo lính về nhà Cổng đơn côi mở hững hờ trước sân Bóng xưa nay đã xưa dần Mưa giăng giăng cả ngõ gần lối xa... Nghe con sáo đậu cành la Nói lời: người cũ đi xa lâu rồi! Nhà tranh hoang lạnh bóng người Rêu phong nỗi nhớ, rã rời niềm mong. Nỗi đau... đau đến quặn lòng Nỗi buồn... buồn đến bẻ cong lời thề Khoác manh áo lính về quê Bước chân như lạc cõi mê oán cừu. Mở ba lô lấy truyện kiều Đọc dăm câu thấy chim reo quanh nhà Ngoài sân nắng đã hoan ca Bóng cô hàng xóm nhập nhòa vườn sau.
Tác giả: PHẠM BÁ HÀSố bài thơ: [14]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

EM KHÔNG LẤY CHỒNG BỘ ĐỘI ĐÂU

Em không lấy chồng bộ đội đâu. Suốt ngày chờ đợi biết bao lâu. Nhắn tin thì toàn xin ngủ trước. Em không lấy chồng bộ ... [Đọc thêm...]

DẬY ĐI EM

Khóc đủ rồi hãy đứng dậy đi em. Ngoài kia trời vẫn hãy còn xanh lắm. Cuộc đời này vốn dĩ không phẳng lặng. Hà cớ gì mãi ... [Đọc thêm...]

NỖI ĐAU NGƯỜI LÍNH

Đời linh ta chẳng quản chi. Xuông pha trận mạc có gì sợ đâu. Bao năm vất vả rừng râu. Chinh chiến với địch chẳng đau ... [Đọc thêm...]

CẦN THƠ MẾN YÊU

Cần Thơ là đất tây đô. Có dòng sông Hậu lững lờ chảy xuôi. Bến Ninh Kiều đượm tình người. Có cô thiếu nữ nụ cười ngất ... [Đọc thêm...]

NGÀY XƯA NGÀY NAY

Ngày xưa bao cấp lắm thay. Mặc dù thiếu thốn đầy vơi tình người. Ngày nay mọi thứ đủ đầy. Mà sao thấy thiếu tiếng cười ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG QUÁ CÁC EM ƠI

Nói gì đây khi trận cầu lịch sử. Tuyết rơi dày che phủ những đôi chân. Triệu trái tim loạn nhịp phút cuối cùng. Các em ... [Đọc thêm...]

KHÚC HÁT NƠI BIÊN GIỚI

đêm ở D 25 Đồng dù tây ninh. Em ngồi hát giữa những người lính trẻ. Đôi mắt rưng rưng ánh lửa bập bùng. Nơi biên giới ... [Đọc thêm...]

TRỌN NIỀM VUI

Anh gặp em sau nửa đời hoang hoải. Nửa chông chênh nếm trải bước nhọc nhằn. Nơi khoé mắt ẩn sâu điều ngang trái. Anh ... [Đọc thêm...]