BÀI HỌC CỦA MẸ
Trong bào thai, con đã nghe tiếng mẹ
Rất đổi thân thương, khe khẽ, ấm trầm
Ngồi bên con , mẹ hy sinh âm thầm
Cuộc vui - với bạn lâu năm quen biết.
Thuở nằm nôi - qua lời ru da diết
Mẹ dạy con yêu tha thiết quê hương
Chùm khế ngọt, nương rẫy xanh, con đường
Dòng sông nặng phù sa vương nhánh lúa.
Lúc tập đi - té, nước mắt ràn rụa
Mẹ lau khô - dang tay lụa là nâng
Dắt con đi từng bước dù gian truân
Mẹ dạy con đạp phong vân, vững bước.
Vào cấp một - mẹ, người thầy mực thước
Chỉ bảo con làm được việc giản đơn
Giúp quét nhà, rửa chén rồi nấu cơm
Biết nhường nhịn mỗi bận hờn, giận dỗi.
Thời trung học - tâm sự gì khó nói
Mẹ luôn là người gỡ rối giúp con
Trong tình yêu con như cánh chim non
Mẹ dẫn đường cho con bay đúng hướng.
Ngày cưới - cầm tay con, mẹ cười gượng
Nét âu lo hiện trên gương mặt buồn
Mẹ biết con còn vụng dại - lệ tuôn!
Về bên chồng có tròn vuông lễ nghĩa?
Sinh con đầu lòng, con càng thấm thía
Lòng mẹ bao la, tròn trịa trăng rằm
Vì con thơ , mẹ tần tảo tháng năm
Gánh nhọc nhằn, thăng trầm vai oằn nặng.
Lúc bệnh đau - người bên con lo lắng
Là mẹ hiền - tóc điểm trắng hoa sương
Không bao giờ mẹ nói là mẹ thương
Nhưng con biết - tình mẹ vô bờ bến.
Mẹ câm lặng - nằm liệt giường vì bệnh
Bài học cuối cùng mẹ gởi đến con
Chí kiên cường, chiến đấu với mỏi mòn
Còn hơi thở thì vẫn còn sống đẹp.
Vu Lan này - con ước mình có phép
Thật thần thông biến hoá mẹ trở về
Từ đất lạnh - để con được cận kề
Nghe mẹ dạy - bài học về cuộc sống.