BẠN ƠI CÓ NHỚ
( Tặng Phan Thị Dung_ Nữ liệt sĩ Q Đ ND Việt Nam).
Tác giả: Đỗ Thị Sự.
Tình nghĩa hai ta thật mặn nồng
Bút nào ghi hết nỗi nhớ mong.
Dung ơi có nhớ?
Nhớ những lúc cùng đi học tập
Những đêm đông cùng đắp chăn chung.
Lấy rau kiếm củi cũng cùng
Ao Châu_ Ấm Thượng không ngừng bước đi.
Chuyện to, chuyện nhỏ thầm thì
Có Dung, có Sự ta ghi vào lòng.
Tấm lòng Dung thật trắng trong
Tình thương Sự thật khôn đong vơi đầy.
Dung ơi có nhớ những ngày
Sống trong tình bạn tình thầy ấm êm.
Xa Dung Sự chẳng sao quên
Người bạn gái ấy dịu hiền yêu sao.
Đời Sự hạnh phúc ngọt ngào
Còn Dung vất vưởng nơi nào Dung ơi.
Ông trời ơi hỡi ông trời
Bất công chi với một người như Dung.
Cầu xin ông hãy mở lòng
Trả Dung xương thịt về cùng quê hương.
Mịt mù lạnh lẽo biên cương
Bao năm cát bụi gió sương dập vùi.
Cũng là một kiếp con người
Dung thanh cao quá sao trời không thương.
Đơn côi lạnh lẽo đêm trường
Thịt tan xương nát hồn vương không nhà.
Phù dung một kiếp hương hoa
Trọn tình non nước, tình nhà, tình riêng.
Dung ơi bạn có linh thiêng
Về đi cha mẹ quê hương đang chờ.
Nhớ Dung Sự gửi vần thơ
Vài dòng ghi lại tình xưa chúng mình!