BẮT ĐỀN ANH

Ngồi bên nhau mít ướt co ro Còn đêm nay mai phải chia sa Trời cũng buồn sương rơi nhiều quá Giọt ngắn dài trên má em tôi Ngoài lời thề câu nói bâng quơ Hàng cây xanh im lặng như tờ Đất vụn vỡ theo từng nhịp thở Vết son môi giờ đã phai mờ Bàn tay bé nhỏ nắm tay tôi Ở lai em đi cách biệt rồi Đường xa vạn lối lòng không đổi Tình nhớ một đêm nói thay lời Xa xôi tình cảm quả thiệt thòi Đêm về phòng vắng nhớ thương ai Mơ tựa vai anh em hờn rỗi Ngày về đền nhé hỡi tình tôi
Tác giả: VUONG MINH DUONGSố bài thơ: [102]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHA TÔI

Cha trầm lắng không nhiều lời như mẹ. Vẫn thường ngồi và lặng lẽ dõi theo. Mỗi bước đi Cha nghiêm khắc ngặt nghèo. ... [Đọc thêm...]

MƯA ĐÊM

Thơ Phạm Nhật. Đêm nay nghe tiếng mưa rơi. Giọt thương giọt nhớ tràn vơi nổi lòng. Gối đơn hiu quạnh phòng không. ... [Đọc thêm...]

VẮNG EM

Bao lần trăng mọc lại tàn. Em đi bến vắng đò ngang lặng buồn. [Đọc thêm...]

BÁNH TRƯNG HỒNG ĐỨC

Món ăn ngon nhất trên đời. Bánh trưng HỒNG ĐỨC đất trời nhớ ơn. Bởi tay ĐỨC MẠNH trắng trơn. Nhân tâm đỏ chói vọng vờn ... [Đọc thêm...]

PHỐ VẮNG

Ta lang thang tìm về nơi phố vắng. Gốc Phượng xưa giờ im ắng cỗi già. Đời chẳng còn dài sao ta mãi lênh đênh...?. ( Thu ... [Đọc thêm...]

THỜI TIẾT NĂM ĐINH DẬU

Thời tiết năm qua thật khó lường. Đầu hè nắng đổ cháy đồi nương. Thình lình lũ quét xô rừng núi. Nhà sập, người trôi, ... [Đọc thêm...]

NHỮNG MẢNH ĐỜI ĐƯỢC HỒI SINH

Cớ sao cha mẹ nỡ đành bỏ rơi. Thầy đi gom lượm các nơi. Đầu đường góc chợ xa rời người thân. Sinh linh tưởng sớm lìa ... [Đọc thêm...]

VUI VẺ ĐẦU NĂM

Tết tư bận chẳng có thơ. Vợ tồng nhà cháu mệt đơ cả người. Tuy rằng vất vả vẫn tươi. Thường xuyên túc trực nụ cười trên ... [Đọc thêm...]