BẼ BÀNG
Gió bỏ ta rồi gió đi hoang
Chợt thấy trong ta chút bẽ bàng
Để lòng ta đấy buồn hiu quạnh
Đợi mãi đông tàn đón xuân sang
Nắng bỏ ta rồi nắng đi ngang
Ta bước liêu xiêu ở cuối đàng
Một mùa đông chết hồn ta chết
Như cây trút lá đứng chịu tang
Bướm bỏ hoa rồi bướm không sang
Để vườn hồng thắm nở vội vàng
Từng cánh hoa tàn rơi xuống gốc
Bên hè chuông gió khóc ngân vang
Em bỏ ta rồi tình dở dang
Hẹn ước trăm năm dưới suối vàng
Mất em bây giờ anh mới tiếc
Tim anh khắc mãi bóng hình nàng..
Sáng tác Đào Văn Cứu