BẼ BÀNG

Gió bỏ ta rồi gió đi hoang Chợt thấy trong ta chút bẽ bàng Để lòng ta đấy buồn hiu quạnh Đợi mãi đông tàn đón xuân sang Nắng bỏ ta rồi nắng đi ngang Ta bước liêu xiêu ở cuối đàng Một mùa đông chết hồn ta chết Như cây trút lá đứng chịu tang Bướm bỏ hoa rồi bướm không sang Để vườn hồng thắm nở vội vàng Từng cánh hoa tàn rơi xuống gốc Bên hè chuông gió khóc ngân vang Em bỏ ta rồi tình dở dang Hẹn ước trăm năm dưới suối vàng Mất em bây giờ anh mới tiếc Tim anh khắc mãi bóng hình nàng.. Sáng tác Đào Văn Cứu
Tác giả: ĐÀO VĂN CỨUSố bài thơ: [80]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CÕI TẠM

Trần gian luôn là cõi tạm. Chúng sinh học cách phải làm người tu. Ở đời không chữ hận thù. Nhẹ lòng buông bỏ mọi thứ ... [Đọc thêm...]

ÁO TRẮNG VẤN VƯƠNG

Áo trắng một mùa áo trắng bay. Hồn thơ tuôn chảy suốt đêm ngày. Ơi ngẩn ngơ hoài buông dáng điệu. Tự tình chi ngọn gió ... [Đọc thêm...]

THẢ VÀO HỒN NHAU

Em thả vào anh những đam mê. Cho đêm luyến ái khó nẻo về. Ta thả vào ta những mộng mị. Ân tình đằm thắm chốn phòng ... [Đọc thêm...]

NGÀN NĂM BIỂN VẪN HÔN BỜ

TÌNH YÊU SÂU NẶNG NGẨN NGƠ LÒNG NGƯỜI. Câu khoán Thi hữu Hoàng Văn Sự. NGÀN đời sóng vỗ mê say. NĂM thương tháng nhớ ... [Đọc thêm...]

VIỆT NAM VÔ ĐỊCH

Bao cảm xúc thăng hoa chiều hôm ấy. Đã vỡ òa trên trang giấy những vần thơ. Trận hôm nay bao nhịp đập ước mơ. Điều kỳ ... [Đọc thêm...]

SÔNG QUÊ

Ở quê Em có dòng sông dài suốt. Bắt Cá Tôm văng lưới chèo xuồng. Có bến đò ở trước nhà Em. Các Chị, các Em cùng ra ngồi ... [Đọc thêm...]

ANH BIẾT

thơ hoạ theo ảnh. Vẫn biết rằng mình chẳng thuộc về nhau. Nên câu thơ cứ nát nhàu trăn trở. Xưa anh nghĩ đôi ta là ... [Đọc thêm...]

DÒNG ĐỜI

Cuộc đời buồn như mùa thu lá úa. Thoáng thời gian gõ cửa đã chiều tà. Hạnh phúc nào còn tồn tại trong ta. Mà nỗi buồn ... [Đọc thêm...]