NGỌC HOÀNG CẢM GIÓ ĐỪNG LO

Ngọc Hoàng vãng cảnh trời Nam Gặp luồng gió độc đã làm cảm suy Bẩm ngài xuống hạ giới đi Đem theo vài tỷ lo chi bệnh này Thỉnh vong báo oán khỏi ngay Đến khu Ông Bí tìm cây chùa vàng Anh Minh chị Yến đàng hoàng Giảng cho thế giới rõ ràng từng câu Không tiền thì chớ lo âu Phải làm kẻ ở con hầu một năm Bệnh ngài sẽ biến mất tăm Ung dung thượng hưởng ngàn năm trên trời. Nếu ai mất mộ lâu rồi Điện cho chú cuội cử người giúp ngay Nổi đình nổi đám bấy nay Cô Hằng bạch bích ở tây nội thành Vài lời gửi gió mây xanh Mong sao vận chuyển đến nhanh thiên đình. Rồi đây bệnh viện nhà mình Thua xa trạm xá tâm linh của chùa Thỉnh vong báo oán đong đưa Trái cà beo với cuộng dưa cảnh thiền Anh Minh sẽ giúp khỏi liền Yến em xinh đẹp tuyên truyền động viên..! Nguyễn thịnh Ngọc
Tác giả: NGUYỄN NGỌC THỊNHSố bài thơ: [11]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÀ ÁO TRẮNG

Trong một chiều thu nhạt nắng vàng. Bao cô gái trẻ nét xuân sang. Ôi tà áo trắng, tà áo trắng. Hàng my cong vút nét dịu ... [Đọc thêm...]

EM TÔI TUYỂN CHỒNG

Em tôi xinh đẹp tuyệt vời. Em nói em thấy sao đời quá vui. Nhưng đời em mãi đen thui. Chị ơi đăng ảnh kiếm tui ông ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG CUỐI TUẦN

Nhiều khi thấy lòng bâng khuâng lạ. Khát khao yêu tất cả bạn hiền. Gạt đi mọi nỗi ưu phiền. Miền Nam đất nước đượm màu. ... [Đọc thêm...]

NHỚ MỘT NGƯỜI NHIỀU LẮM

Nhớ một người luôn cho ta cảm giác. Thật yên bình được cười vui từng ngày. Nhớ một người muốn đến bên ôm chặt. Để hạnh ... [Đọc thêm...]

CÒN NHỚ TÔI KHÔNG

Mùa đông về tái tê nỗi nhớ. Cành cây khô loang lổ thân gầy. Lâu lắm rôi kẻ đi người ở. Chốn quê nhà nơi nớ có hay. ... [Đọc thêm...]

MỐI TÌNH THI NỞ

Thấp thoáng bóng ai dưới ánh trăng. Đêm khuya soi bóng dưới trăng mành. Có người như để trong ảo ảnh. Gò đồi mờ ảo dưới ... [Đọc thêm...]

MƠ MỘNG THỰC TẾ

Người ta bảo cuộc đời nầy ngắn lắm. Chẳng bao giờ thỏa mãn mọi ước mơ. Mà cớ sao thiên hạ mãi mong chờ. Vì mơ ước chính ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG VÊ

Đông dẫu lạnh xin đừng tủi nhé. Để dòng châu thấm nhẹ môi mềm. Buốt lòng chẳng được kề bên. Nhưng tình ... [Đọc thêm...]