BIỂN CHIỀU

Chiều nay ngắm biển một mình Tà dương chiếu rọi, lung linh ánh vàng. Chân trời, vệt tím giăng ngang Cuộc tình đứt đoạn, bẽ bàng cả hai. Sóng nghe như tiếng thở dài Biển chiều không biết nhớ ai, lặng buồn. Xa xa không một cánh buồm Mặt trời lặn xuống, hoàng hôn tắt dần. Câu thơ nhớ bạn lạc vần Kỷ niệm xưa cũ dần dần phôi phai. Nhờ con sóng gửi đến ai Một người suốt tháng năm dài chẳng quên ! Thơ Nguyễn Quang Toản, Thái Bình. Ảnh lấy trên mạng.
Tác giả: NGUYENTOANSố bài thơ: [42]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

SÁM HỐI

Ta lặng lẽ gối quỳ nơi cửa phật. Ẩn lòng mình giữa tất bật hèn sang. Ở ngoài kia nghịch lý quá phũ phàng. Hãy cầu ... [Đọc thêm...]

ANH YÊU EM

Chẳng bao giờ Anh lầm đường lạc lối. Công việc nhiều Nên mỗi tối làm thêm. [Đọc thêm...]

PHÉP THỬ TÌNH YÊU

Em buông lời hờn dỗi. Phép trừ thử Tim Anh. Khối tình nhỏ mong manh. Trừ khéo không lại hết. Lúc mỏi mệt Anh qua. Bướm ... [Đọc thêm...]

GIA QUY

Bà ngồi sắm một cái roi. Răn đe công cụ hiếm hoi trong nhà. Hai trai không phải một a. Sau này tướng cướp tưởng ta phải ... [Đọc thêm...]

SAY THƠ MÀ ĐỊNH

Tâm sự nàng thơ hay là mơ. Đi vào cõi tịnh định thoát thơ. Nhưng lạc bước cõi thiên thai mơ. Có gì đâu chưa quả thánh ... [Đọc thêm...]

HÀ NỘI PHỐ

Nguyễn Nhật. THƠ TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ. Hà Nội phố em qua chiều trở gió. Mặt Tây Hồ sóng đẩy lá vàng trôi. Hoa ... [Đọc thêm...]

GỬI EM XA NHỚ

Tình phai nhạt sao em dại dột. Bởi cuộc đời đâu một chữ yêu. Mà em cứ mãi nhớ nhiều. Về một người lạ từng yêu năm nào. ... [Đọc thêm...]

NỖI LÒNG CỦA TUỔI

Tóc đã chuyển màutựa khói lam. Chân chim đầy vết làn da sạm. Xuân vẫn căng tràn màu nhựa sống. Trong lòng nhiều ít dậy ... [Đọc thêm...]