BIỂN ĐÔNG NHƯ CÓ BÁC

Biển Đông dậy sóng Bác Hồ ơi Dù ở nơi xa tận cổng trời Bác thấy dàn khoan trơ tráo đó Thương về con cháu, lệ Người rơi! Người ta nước lớn, cậy dân đông Tàu chiến hung hăng xả ống rồng Vây hãm thuyền ta, đâm mảng cá Luật trời luật biển có như không...? Ta nén hờn căm tận đáy lòng Để trời biển lặng, chặn cuồng phong Giữ từng hải lý, từng hòn đảo Không để “lưỡi bò” lấn biển Đông. Giữ lấy non sông, Bác dặn rồi Dẫu Trường Sơn cháy, biển Đông sôi Dẫu là đế quốc hay bành trướng Tấc biển, tấc vàng chớ thả lơi! Bác vẫn ung dung đứng vẫy chào Cờ hồng trên đảo vẫn bay cao Hồn thiêng của Bác, hồn sông núi Vẫn đứng cao hơn ngọn sóng trào! Hà Nội 17022017
Tác giả: NGUYỄN VĂN PỨSố bài thơ: [55]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐỒI MƠ NÚI MỘNG

Xem kìa tuyệt tác giữa sơn khê. Ghé lại mình đây chẳng muốn về. Một hõm xanh rì rêu kín mép. Hai bờ lún phún nước tràn ... [Đọc thêm...]

ĐÊM THU

Thuận nghịch độc. Đêm nhòa giọt tủi mưa hờn gió. Lối sẫm trời hoang cảnh đượm tình. Mềm lệ nẫu mi tràn nẻo buốt. Nhạt ... [Đọc thêm...]

SẺ CHIA

Bài họa cùng NMH. Đời em gãy gánh giữa mây làn. Tối lại nhìn trăng gió thở than. Hẹn ước đôi lần anh đến gặp. Ngờ đâu ... [Đọc thêm...]

CHĂNG THÊ NAO TIN

Kính tặng các nữ chiến sĩ. Nhân ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Chẳng thể tin mà có ... [Đọc thêm...]

NGHI VẤN CHUYỆN ĐỜI

Ai người đếm đặng lá rừng thu. Có phải đêm dài mộng lắm ư. Đã nghiệm bao lần mưa chẳng nước?. Xem sao mấy lúc bụi không ... [Đọc thêm...]

VIẾT CHO MÙA TRỞ GIÓ

Gió trở mùa đêm lạnh lẽo vầy. Lên người phụ nữ kiếp đì zâydeejay. Điều âm hết vạch la còn nhỏ. Rũ sợi tàn khung thét ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN NGÀY XƯA

Hoạ thơ Trịnh Tuấn Vĩ. Khúc khích em cười nhớ chuyện xưa. Kề nhau hóng mát dưới cây dừa. Nhiều hôm leo tít ngọn dừa ... [Đọc thêm...]

NHẤT TÂM HẦU PHẬT

Thuận nghịch độcSong đồng nhất vận. Hương tỏa đạo thiền dáng vọng chuông. Dưỡng tâm hòa lạc cảnh như tuồng. Thường ... [Đọc thêm...]