BIỂN QUÊ

Đứng trước biển, tôi nghe lời gió hát. Hàng dương xanh, dịu mát chốn quê nhà. Lời thì thầm từ sâu thẳm ngàn xa. Đại dương mênh mông, tôi như hạt cát. Ao ước cùng người, dạo nơi triền cát. Gió lặng yên, nghe chuyện của chúng mình. Triều nhẹ dâng, nhoà vết dấu chân. Hạnh phúc biết bao, tay trong tay nồng ấm. Nơi biển quê nhà, màu xanh kỳ lạ. Đưa tôi về ký ức, thủa bé thơ. Dòng sông Gianh, mờ ảo trong mơ. Tay lóng lánh lân tinh, đêm gió lặng. Mơ ước nhỏ nhoi, nơi miền cát trắng. Biển quê tôi...Mặn chát lắm người ơi. Trảng cát dài, cháy bỏng da người. Tôi khắc khoải...Hoài niệm nhiều quá khứ. ( Kỷ niệm về thăm quê Nội Quảng Trạch , Quảng Bình - 17122917. ) (Thu Hằng - Plauen - BRD )
Tác giả: HANG NGUYENSố bài thơ: [52]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGHE ĐÀN

Nhặt khoan từng giọt đàn bầu. Ngân nga điệu lý qua cầu thiết tha. Em đàn như thể hái hoa. Thả từng cánh xuống đêm nhoà ... [Đọc thêm...]

HOAI MONG

Gió đông lành lạnh thâu đêm. Phương trới xa cách lại thêm nhớ nhà. Quê hương thương nhớ Nghĩa Kỳ. Cuốn theo chiều gió ... [Đọc thêm...]

NỤ HÔN ĐẦU GỬI ĐẾN EM

Gửi đến em ngàn nụ hôn nồng cháy. Để biết rằng anh yêu em thế nào. Muốn bên em che chở em yêu dấu. Cùng em bước qua bão ... [Đọc thêm...]

NƠI ĐAO XA

Bầy Nhạn vỗ cánh mạn tàu. Biển trời giao khúc một màu Xuân sang. [Đọc thêm...]

TINH EM

Em dệt từng nỗi nhớ gửi về anh. Để đêm đến kết thành bao giấc mộng. Tim thổn thức nhịp đều như tiếng ... [Đọc thêm...]

EM CHỈ LÀ

VẬY THÔI. Em ngang tàng bướng bỉnh. Anh đừng nhớ đừng thương. Cũng đừng nên vấn vương. Để lệ vướng mi mắt. Tình thì ... [Đọc thêm...]

ẢNH ĐÂYNGƯỜI ĐÂU RỒI

Nghe bài hát tấm ảnh ngày xưa. Trời đang nắng bỗng chuyển cơn mưa. Hình như trời đất đang đồng cảm,. Với hồn ca sĩ ... [Đọc thêm...]