BÓNG HỜN

Ngày dát nắng hanh hao thành sợi Rơi trên đường nằm đợi gió chao Ngã nghiêng chiếc bóng vẫy chào Lung linh, lúng liếng, đậm màu, thướt tha. Đám mây xám lướt qua liến thoắng Những hạt mưa trút giận giăng màn Chiếc bóng trốn chạy vội vàng Ẩn vào hình dáng ngỡ ngàng trú mưa. Bóng hờn dỗi sao vừa lòng tức Đang yên lành, buồn bực đâu ra Cũng vì mưa bỗng dưng sa Hình từ chối bóng, diết da bóng buồn. Cố gom góp chút nguồn sinh lực Bóng ngoi lên khi rực nắng hừng Mưa kia trút nước lưng chừng Để rồi rời gót khi rừng nắng lên. Bóng, hình giờ được kề bên Chuyện hờn dỗi ấy, bóng quên mất rồi!
Tác giả: NGOC PHUONGSố bài thơ: [42]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH NGỠ

Thơ Hà Tiên Tịnh Giang. Cứ ngỡ Anh là Biển xanh. Nên tình đôi ta chẳng thành duyên nợ. Ai ngỡ tình mình dang dỡ. Tận ... [Đọc thêm...]

LUOI DAO OAN NGHIET

lưỡi dao oan nghiệt. Ảnh nguồn báo mạng. Đôi mắt ấy cúi đầu nhận tội. Phút giằng lòng lại vội ra tay. Chặt đầu bằm xác ... [Đọc thêm...]

GỬI CON

Hăm ba năm làm mẹ. Ngỡ như vừa hôm qua. Ngày con khóc oa...oa. Dẫu cũng có những lúc. Con làm mẹ phiền lòng. Nhưng con ... [Đọc thêm...]

NGÀY XƯA TIẾC MÌNH CHƯA NGỎ

Ngày xưa tiếc mình chưa ngỏ. Nụ hoa giấu giếm trong người. Giả vờ se se ngọn cỏ. Tối về lại nhức con ngươi. Ngày xưa ... [Đọc thêm...]

LẶNG NHÌN

Ai mang cái kiếp của trời ban. để mối duyên tơ thật bẽ bàng. Nắng dãi mưa dầu lòng đã nản. Thu bồn gác trọ đón quan ... [Đọc thêm...]

CON NHƠ ME NHIÊU

MẸ ƠÍ con nhớ mẹ nhiều. Nhớ ngày còn mẹ sớm chiều vì con. Thân mẹ vất vả héo hon. Cũng vì con trẻ ... [Đọc thêm...]

LỐI VỀ NHÀ EM

Chuyện thật đời thường. Về nhà em xưa lộ lầy vất vả. Nay thẳng bằng bê tông hóa con đường. Nắng hững hờ buông sợi nhớ ... [Đọc thêm...]

LỒNG TIM

Đêm thanh vắng tiếng lòng ai trĩu nặng. Suy nghĩ gì mà còn mãi tơ vương. Nặng mang thêm vặt vãnh giữa đời thường. Đôi ... [Đọc thêm...]