BƯỚC ĐỘC HÀNH
Tôi đi cuối tận chân trời.
Để tìm một nửa cuộc đời của tôi.
Giờ thì tóc đã râm rồi.
Cớ sao vẩn mãi xa xôi kiếm tìm.
Người đi như thể cánh chim.
Chim bay phương đó tôi tìm nơi đâu.
Cuộc đời là vạn ngày sầu.
Rùn chân mỏi gối nơi đâu yên bình.
Thẩn thờ một bóng lặng thinh.
Cùng trời cuối đất chỉ mình với ta.
Độc hành chân bước đường xa.
Tri âm đâu hởi chỉ ta với mình.
(Thơ Mai Ngọc Thu 10032018)