BƯỚC RẼ

Con nằm ngủ giữa nơi đất hoang lạnh Hai nấm mộ buồn chưa kịp khắc tên Đám cỏ dại chần chờ chưa kịp lên Để nghe hơi thở nhẹ từ lòng đất Chỉ phút chốc thôi, con đã mất Đấng sinh thành không kịp gọi tên con Trong cô đơn vang vọng vẫn còn Về đi con, bố mẹ không về nữa Còn nằm đây, lòng cứ lần lữa Đợi cha mẹ về bên bữa cơm chiều Giờ mình con đếm từng bước cô liêu Con phải sống với mảnh đời chờ đợi Trong đêm lạnh con nằm ngủ chơi vơi Chỉ gió rít bên tay, lòng con trống vắng Đợi bình minh, khi trời sắp lên nắng Con lại về nhìn di ảnh thân quen Ảnh chỉ minh họa những sự việc có thực trong cuộc sống mà thôi.
Tác giả: TRẦN NGỌC VINHSố bài thơ: [121]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LƯU BÚT NGÀY XANH

Ai cũng có một thời YÊU VÀ NHỚ. Một thời buồn quên chưa được người thương. [Đọc thêm...]

ĐỜI BINH NGHIỆP

Song Thất Lục Bát khoán thủ. Thơ Phạm Quang Biểu. SÚNG chỉ dùng để tiêu diệt địch. KHÔNG được dùng đùa nghịch đâu nha. ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG XUÂN

Đường về kỉ niệm còn xa. Thì thôi nắng hãy đi qua một mình. Rót vào khung cảnh thân thương với đời. Sớm mai hương tỏa ... [Đọc thêm...]

ĐÔI VAI NGHIÊNG NẮNG

Đôi vai ấy gánh chiều đi biền biệt. Tuổi heo mây nuối tiếc mộng trời xanh. Ngày vắng nhau ai khéo léo dỗ dành?. Ai nũng ... [Đọc thêm...]

VĨNH BIỆT ANH

Anh đi để lại nhớ thương. Trang thơ vắng bóng sớm hôm dáng người. Biệt ly ngăn cách anh ơi. Anh đi biền biệt ngàn năm. ... [Đọc thêm...]

TÌNH NGHÈO

Em thì mười tám 18 xuân đời. Còn anh hai mối 21đôi lời ngỏ yêu. Nhà tranh vách lá liêu xiêu. Phận nghèo còn lắm bao ... [Đọc thêm...]

MONG MANH

Rồi một ngày lệ tràn ướt bờ mi. Như chiếc lá cuối mùa đông vụn vỡ. Ta tiếc nuối mối tình xưa dang dở. Mong manh đời đã ... [Đọc thêm...]

MÙA XUÂN TÌNH YÊU

Ảnh minh họa. Xuân đang về phải không em. Mùa đông băng giá đứng bên giã từ. Chúng mình đã hết ưu tư. Mùa xuân hạnh ... [Đọc thêm...]