BƯỞI XANH MƯỚP ĐẮNG CAM SÀNH
ĐỀU LÀ CỦA VỢ XIN ANH GIỮ GÌN.
Từ khi tay bế tay bồng
Phụ tùng máy móc ngoài trong cũ mòn
Chồng xài ké với hai con
Bưởi xanh hóa mướp dài thòn đẩy đưa.
Thời xuân như một quả dừa
Anh ghiền anh đắm say sưa vập vồ
Bây giờ xập xệ héo khô
Chán chường anh bảo đồ lô lỗi thời.
Xưa thèm mê chén tả tơi
Nhưng nay kề má mời xơi chẳng màng
Chắc là em phải tân trang
Đập đi xây lại họ hàng mới ngon.
Thơ: Trần Minh Thắng