BUỒN LÒNG BIẾT TRÚT CHO AI
ĐÀNH MANG GỬI TIẾNG THỞ DÀI VÀO ĐÊM
(Câu khoán: Sưu tầm?)
BUỒN lẻ bóng cô phòng trăn trở
LÒNG sầu vương nỗi nhớ dâng đầy
BIẾT rằng duyên gió phận mây
TRÚT đi nỗi tủi hao gầy xác thân
CHO vơi bớt vạn lần cay đắng
AI làm ta chết lặng sớm chiều
ĐÀNH rằng vỡ mộng tình yêu
MANG vào tâm khảm vạn điều trái ngang
GỬI phây púc bẽ bàng duyên phận
TIẾNG tơ lòng ngân ngấn rưng rưng
THỞ than muối mặn cay gừng
DÀI canh thổn thức mắt sưng lệ nhòa
VÀO một buổi đời hoa tan nát
ĐÊM mình ta nhợt nhạt trang đài
ĐÀNH MANG GỬI TIẾNG THỞ DÀI VÀO ĐÊM...
2142019 Tiến Minh
Ảnh minh họa sưu tầm.
NỖI BUỒN GÁC TRỌ
Buồn trăng nước một đời phai mộng
Lòng xót đau lệ bỗng giăng ngày
Biết người tựa gió heo may
Trút lên cõi nhớ nơi này một anh
Cho kỉ niệm chân thành đi mãi
Ai đã từng chỉ ái buộc thơ
Đành thôi một kiếp duyên mờ
Mang tình thả giữa ơ thờ nước trôi
Gửi đôi chữ qua lời anh viết
Tiếng chuông chùa vấn nguyệt dần xa
Thở đau cả cõi ngân hà
Dài như đọn sóng chưa qua đỉnh sầu
Vào quán trọ mắt nâu lặng lẽ
Đêm ngẩn ngơ bóng lẻ in dài
BUỒN LÒNG BIẾT GỬI CHO AI
ĐÀNH MANG GỬI TIẾNG THỞ DÀI VÀO ĐÊM.
Tác giả: Hải Nguyễn Hải
Họa đôi dòng cảm xúc cùng tác giả Minh Tien