CÁI NỢ NHÂN DUYÊN
Cái nợ nhân duyên của kiếp người
Thương quá cuộc đời mãi mãi thôi
Đứng giữa hai người sao biết chọn
Để lòng ta khổ lắm người ơi
Đã là duyên phận có thể thôi
Yêu thương đứng giữa tình hai người
Chọn hai không được bỏ không được
Nhân tình đâu thế như bèo trôi
Đừng tưởng đào hoa ở chốn đời
Là sung sướng lắm đó mà thôi
Nhiều khi day dứt đâu ai tỏ
Chỉ có mình ta khổ một đời
Vương tình tình hận mãi cuộc đời
SẦU héo lòng ta giữa hai nơi
Bỏ thi ta thương vương thì tội
Một mối thâm tình khổ mãi thôi