CHẲNG QUÊN NĂM THÁNG
Chị vẫn đó thúng xôi đầy bên cạnh
Bỏ quên mình giữa cái lạnh mùa đông
Vẫn nụ cười làm cho khách ấm lòng
Lưu trong dạ chỉ muốn mong lại tới
Vì cuộc sống quên tuổi xuân phơi phới
Ngồi góc đường phục vụ người đến ăn
Vẫn miệt mài bên cuộc sống khó khăn
Hằn in cả nếp nhăn trên khóe mắt
Khổ là vậy nhưng tấm lòng son sắt
Bóng hình luôn vẫn giữ chặt trong em
Xa cách rồi mỗi lần nhớ lại thèm
Món xôi lạc chẳng hề quên năm tháng