CHẲNG THỂ GỌI THÀNH TÊN

Có nỗi nhớ chẳng thể gọi thành tên. Vì tình ta mãi vẹn nguyên như trước. Có một người không thể nào quên được. Dẫu biết rằng người lỡ bước sang ngang. Người ra đi ta ở lại bẽ bàng. Chiều bên sông cô đơn vàng hoa cải. Gió bấc mưa phùn lòng ai tê tái. Xuân chưa về cho hoang hoải chiều đông. Tháng một rồi biết em có vui không. Có hạnh phúc bên chồng nơi xa đó. Đừng như ta mang nỗi buồn gác trọ. Hãy mở lòng để cho gió bay đi. Chớ có sầu cho lệ ướt hoen mi. Không sao đâu cúc hoạ mi vẫn nở. Hãy quên đi mối tình xưa dang dở. Mặc ta một mình nặng nợ tình ai. Thời gian trôi tình cũ sẽ nhạt phai. Dù mùa đông giá băng dài đến mấy. Em hãy nhớ quy luật đời vẫn vậy. Xuân sẽ về cây sẽ nẩy mầm xanh. Nguyễn Đình Huân Duy Xuyên, Ngày 19012018
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [440]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BAO LÂU NƯA ĐÊ QUÊN

Vắng anh rồi mây lặng chẳng buồn trôi. Thời gian cũng như muốn ngồi ở lại. Chỉ đôi mắt, bàn chân này ... [Đọc thêm...]

PHẬT Ở TRONG TÂM

Có bao người đi tu. Bao người thành chính quả. Bao người tâm yên ả. Khi bước đến cửa chùa. Bao nhiêu chuyện hơn thua. ... [Đọc thêm...]

BIỂN CHIỀU THU

Biển mùa thu có gì lạ không em. Mà mải miết một mình bờ cát trắng. Sóng chẳng lặng mà sao lòng trống vắng. Mưa không ... [Đọc thêm...]

MÈO VÀ CHUỘT

Mèo vừa bắt được chuột to. Mỉm cười khoái chí được no bữa này. Há mồm mèo định ăn ngay. Bỗng nghe con chuột dãi bày nhỏ ... [Đọc thêm...]

LẮNG NGHE

Mến tặng Xuân Hồng. Em nép con tim mình. Vào bờ đá lạnh băng. Tự hỏi lòng mình chăng. Tâm hồn có hóa đá. Em từng bước ... [Đọc thêm...]

CÙNG NÀNG TIÊN TẮM BIỂN

Bãi cát mìn mịn. Bịn rịn chân nàng. Gió đưa đẩy sóng mênh mang. Dịu hiền, thon thả. Bóng ngã vờn mây. Biển xanh mộng ... [Đọc thêm...]

TỰA KIẾP PHÙ DU

Ôi cuộc sống với muôn vàn cay đắng. Nhã mơ về khoảng lặng chốn bình an. Ở đâu đây còn sót giữa đời thường. Đang lẫn lộn ... [Đọc thêm...]

TÌNH EM

Em cứ mãi yêu anh nhiều lắm. Cả đời này say đắm mỗi anh. Trăng non đã lướt qua mành. Hạt sương như cũng chòng chành bên ... [Đọc thêm...]